“Chào em!”
Đường Niệm Niệm chìa tay ra, nắm bàn tay gầy trơ xương của Giải Lỵ, xương cực kỳ cộm người, mạch đập rất yếu, dựa theo kinh nghiệm tích lũy ở mạt thế của cô, sức sống của cô gái này đang dần mất đi, cùng lắm chỉ có thể gắng gượng một năm, thậm chí ngắn hơn.
“Lần đầu gặp mặt, chị mang tới ít kẹo, cho em ăn!”
Đường Niệm Niệm lấy ra một cái hộp nhỏ từ trong túi áo, bên trong là t.h.u.ố.c viên cô đích thân làm, tổng cộng ba viên.
Vừa mở hộp ra, mùi t.h.u.ố.c tỏa ra, vợ chồng chủ nhiệm Giải đều ngửi thấy, không khỏi phấn chấn.
“Cảm ơn chị Đường, mùi thơm này dễ chịu quá, em muốn ăn một viên.”
Mùi thơm chui vào trong cơ thể Giải Lỵ, cô ấy cảm nhận rõ toàn thân thoải mái, hơn nữa cô ấy có khát vọng mãnh liệt với ba viên ‘kẹo’ này, vội vã muốn ăn chúng.
Giải Lý đưa tay ra, cầm một viên t.h.u.ố.c lên, muốn cho vào miệng.
Vợ chủ nhiệm Giải lo lắng, muốn ngăn cản con gái, chủ nhiệm Giải kéo bà ấy lại, khẽ lắc đầu.
Mùi thơm vừa rồi, cơn đau đầu nhiều ngày của ông ấy đã biến mất, rõ ràng viên t.h.u.ố.c này không phải loại bình thường, chủ nhiệm Giải càng tin tưởng Đường Niệm Niệm, quyết định cược một ván.
Giải Lỵ đã đang nhai viên thuốc, mùi vị rất ngon, dù sao thì cô ấy đã rất lâu không ăn được đồ ăn bình thường, mỗi ngày đều là các chất lỏng khác nhau, cùng lắm bỏ chút muối điều vị, ăn đến mức cô ấy rất muốn đi c.h.ế.t.
“Ngon thật.”
Giải Lỵ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-mat-the-xuyen-den-thap-nien-70-ac-nu-nguoc-tra-lam-giau/5031004/chuong-515.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.