Đỗ Nhất Luân vốn không tin lời của Đường Niệm Niệm, còn tưởng cô muốn an ủi khích lệ mình, mới cố ý nói như vậy, trái tim chịu đủ tủi nhục mà trở nên lạnh lẽo của anh ta dần tan ra.
Mẹ nói đúng, trên đời này vẫn còn rất nhiều người tốt.
Đừng bởi vì mấy kẻ xấu mà cảm thấy thế giới rất tối tăm, từ bỏ cuộc sống.
“Cảm ơn, tôi sẽ cố gắng!”
Tinh thần của Đỗ Nhất Luân lập tức thay đổi, trước đây vẫn còn chán nản ủ rũ, bây giờ lại rất phấn khởi, phong thái phấn chấn.
Đường Niệm Niệm và Thẩm Kiêu rời khỏi nhà họ Đỗ, nếu Đỗ Nhất Luân xuất phát vào ba ngày sau, vậy thì cô sẽ ở lại thêm ba ngày.
Ba ngày rất nhanh trôi qua, ba giờ sáng, Đường Niệm Niệm lái xe tới nhà họ Đỗ, Đỗ Nhất Luân đã đợi trong sân.
Anh ta đeo túi hành lý, còn vác một cái, tinh khí thần tốt hơn ba ngày trước không ít.
“Đi!”
Đường Niệm Niệm đứng ở cổng gọi, Đỗ Nhất Luân chạy ra, nhìn thấy xe tải đỗ trước cổng, con ngươi sắp lồi lên.
Cô gái họ Đường này thế mà lại lái xe tải tới, rốt cuộc cô làm gì? “Lên xe!”
Mộng Vân Thường
Đường Niệm Niệm nhảy lên xe, Đỗ Nhất Luân cũng lên, ngồi ở ghế lái phụ, thấy cô thành thục khởi động xe, biểu cảm càng thêm kinh ngạc.
“Tôi đưa anh ra khỏi Thượng Hải, đến tỉnh Chiết Giang ngồi tàu lửa, vé xe đã mua xong rồi.”
Ba hôm nay, Đường Niệm Niệm đã làm không ít chuyện, Đỗ Nhất Luân là sợi dây quan trọng cho cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-mat-the-xuyen-den-thap-nien-70-ac-nu-nguoc-tra-lam-giau/5030979/chuong-490.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.