"Ai?"
Trên giường, ông cụ Chu đột nhiên lên tiếng, mở mắt ra, từ dưới gối lấy s.ú.n.g ra.
Đường Niệm Niệm lập tức tiến vào không gian.
Mộng Vân Thường
Cô từ bên trong không gian có thể cảm giác được tình huống bên ngoài.
Ông Chu vặn đèn sáng lên, giơ s.ú.n.g lên, thần sắc cảnh giác, nhưng không hề phát hiện thứ gì, vừa nãy phảng phất như là ảo giác của lão ta, nhưng lão ta thật sự cảm thấy trong phòng có người.
"Lãnh đạo, đã xảy ra chuyện gì vậy?"
Bọn vệ sĩ cũng bị kinh động, chạy tới.
"Vừa nãy hình như có người."
Ông Chu nói một câu, mấy tên thuộc hạ lập tức phân tán, tra xét xung quanh căn phòng một vòng, không có phát hiện gì hết.
"Ngủ đi, có thể là chuột."
Ông Chu yên tâm, gần đây nghỉ ngơi không tốt, có lẽ thật sự là ông ta cảm giác sai.
Chờ thuộc hạ ra khỏi phòng, ông Chu cũng không còn buồn ngủ nữa, ngồi trên ghế suy nghĩ, nghĩ đi nghĩ lại, tay ông ta vươn về phía chén trà trên bàn, nâng lên đưa tới bên miệng.
Uống xong ly nước, ông cụ Chu l.i.ế.m môi một cái, hương vị của ly nước này hơi đắng, nhưng cũng có thể là miệng ông ta đắng, gần đây giấc ngủ không tốt, trong miệng hầu như đắng chát.
Ông cụ Chu cũng không nghĩ nhiều, ông ta lại rót một chén nước, sau khi uống xong liền quay lại trên giường ngủ.
Qua hồi lâu, ông Chu mới ngủ thật say.
Đường Niệm Niệm từ bên trong không gian đi ra, cấp tốc nhảy qua cửa sổ.
Quả nhiên là trời cao cũng nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-mat-the-xuyen-den-thap-nien-70-ac-nu-nguoc-tra-lam-giau/5030944/chuong-455.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.