“Phì, còn muốn lấy tiền mua chuộc bà đây, bà đây là loại người thấy tiền thì sáng mắt sao? Lão lưu manh không biết xấu hổ mới sinh ra loại nữ lưu manh, một đám không biết xấu hổ!”
Bà cụ Đường chống nạnh, c.h.ử.i ầm lên theo phía đám người Chu Tư Minh rời đi.
Thật ra bà cụ đang đau lòng khi mất đi ba đồng tiền một ngày, còn có cả phiếu gạo một cân.
Bà ấy coi thường nhà họ Liễu, nhưng bà ấy không chê tiền nhà họ Liễu.
Đáng tiếc! Hầy!
“Thím hai, Mắt Kính Già kia là cha của thanh niên trí thức Liễu đó sao? Bọn họ tới đây làm gì vậy?” Có người dân tò mò hỏi.
“Tới để đích thân khảo sát mộ!”
Bà cụ Đường tức giận phun ra một câu như vậy rồi trầm mặt trở vào nhà.
Hiện tại bà ấy tức giận ngùn ngụt, phải uống một bát trà lạnh lớn mới có thể hạ hỏa.
“Tôi biết này, nói là tới chỗ chúng ta để tìm di tích lịch sử.” Có thôn dân lớn tiếng nói.
“Chỗ chúng ta có di tích lịch sử gì chứ? Trước khi giải phóng đều bị thổ phỉ lấy hết rồi.”
Mộng Vân Thường
“Bọn tiểu quỷ t.ử cũng tới, bọn tiểu quỷ t.ử đáng c.h.ế.t, táng tận lương tâm, nó cắt một miếng thịt trên lưng con heo nhà tôi ngay khi nó vẫn còn đang sống sờ sờ, cha mẹ tôi từ trên núi về, heo vẫn chưa c.h.ế.t, kêu ba ngày ba đêm mới tắt thở đấy.”
“Khi tiểu quỷ t.ử tới thì tôi mới mười tuổi, lúc biết tin thì vừa nấu cơm xong, còn chưa kịp ăn đã phải chạy lên núi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-mat-the-xuyen-den-thap-nien-70-ac-nu-nguoc-tra-lam-giau/5030912/chuong-423.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.