Đường Niệm Niệm ôm tấm t.h.ả.m trở về phòng, rửa mặt cột tóc, sau đó vác cái gùi tới sau núi.
Sau núi có con đường tắt đi tới thôn của Tề Quốc Tú, cô muốn đi hóng chuyện.
Sông Dương Thôn nối liền với sông Đường Thôn, cửa thôn cũng ở đó, trên sông có vài chiếc thuyền, họ đang vớt t.h.i t.h.ể của Tề Quốc Tú, bên bờ có không ít người, đều đến xem chuyện vui.
Đường Niệm Niệm chen trong đám đông, cô đang mặc áo cao cổ, đã kéo cao cổ áo che khuất hơn nửa mặt, cũng không quá thu hút.
“Ở đây, mò được rồi!”
Người trên thuyền kêu lên, có người nhảy xuống nước, không bao lâu sau đã cõng Tề Quốc Tú bơi lên bờ.
“Nhảy từ tối hôm qua, nhất định không còn thở.”
“Hừ… sông cũng bị đôi giày rách này làm bẩn!”
Người dân trong thôn vây xem cũng không cảm thông cho Tề Quốc Tú, dù cô ta c.h.ế.t rồi, bọn họ cũng muốn mắng vài câu.
Mộng Vân Thường
Tề Quốc Tú bị nước ngâm đến trắng bệch, mặt cũng nhợt nhạt, có người dò dưới mũi cô ta, sau đó lắc đầu.
Đường Niệm Niệm lại tới nhà của Dương Bảo Căn, quả thật rất náo nhiệt, t.h.i t.h.ể của Dương Bảo Căn được bày ngay cửa lớn nhà cha mẹ chồng Tề Quốc Tú, một mảnh vải trắng che lên trên mặt.
Mẹ Dương nằm trên mặt đất, vẻ mặt ngây dại, ánh mắt tuyệt vọng, bà ta đã khóc loạn suốt hai ngày, đã không còn sức nữa.
Cha Dương ngồi dựa trên cánh cửa, nét mặt cũng y như vậy.
Con trai duy nhất của họ c.h.ế.t rồi, bọn họ cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-mat-the-xuyen-den-thap-nien-70-ac-nu-nguoc-tra-lam-giau/5030905/chuong-416.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.