Trời vừa tờ mờ sáng, Đường Niệm Niệm đưa mắt nhìn hai người vẫn còn đang dã chiến trên giường, rón ra rón rén bước ra ngoài, từ đầu đến cuối vẫn không làm kinh động đến hai người bọn họ.
Cô kéo cửa sổ xuống, tiếp tục đứng ở góc tường nghe lén.
Âm thanh ư ư a a vang lên bên tai không dứt, hiệp thứ hai đã xong, bọn họ vẫn tiếp tục lao vào nhau, hiệp thứ ba bắt đầu...
Đường Niệm Niệm nhìn đồng hồ trên tay, đã qua một canh giờ, hai người trong phòng vẫn đang tiếp tục, một người như nghé con không sợ hổ, người còn lại vồ vập như hổ như sói, thật giống như là củi khô gặp lửa mà.
Gà trong thôn gáy vang, đầu tiên là một tiếng, sau đó những con gà khác trong thôn cũng bắt chước kêu lên.
Lại có tiếng ch.ó sủa, tiếng bò đi, âm thanh be be của dê cừu, tiếng cạc cạc của vịt, vô cùng náo nhiệt.
Lại một giờ nữa trôi qua.
Đã gần tới năm giờ rưỡi rồi.
Trong thôn có tiếng người vang lên, có người cần mẫn chuẩn bị làm việc, nhà Dương Bảo Căn và nhà Tề Quốc Tú ở cách vách cũng sáng đèn.
Đường Niệm Niệm quyết đoán leo lên cây nhãn ở gần đó, cành lá xum xuê hoàn toàn che lấp thân hình cô, tầm nhìn từ trên cây khá tốt, có thể thấy rõ ràng hai nhà người này, còn có thể nghe được âm thanh.
"A... Mày là ai?"
Từ trong phòng truyền ra tiếng thét chói tai của Tề Quốc Tú.
Khi đồng hồ điểm sáu giờ, trời đã sáng tỏ, có nhà trong thôn đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-mat-the-xuyen-den-thap-nien-70-ac-nu-nguoc-tra-lam-giau/5030898/chuong-409.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.