Ăn xong bữa sáng, tinh thần của Đường Niệm Niệm cũng tốt hơn nhiều, cô giơ cổ tay nhìn đồng hồ, mười giờ rưỡi.
Thời gian vừa đúng, bắt đầu làm việc.
Chiếc loa treo trên đỉnh cây long não già trong thôn đột nhiên phát ra tiếng loa, các thôn dân đang làm việc đều nhất trí đứng thẳng người, nhìn về phía đầu thôn.
Bọn họ biết, đây là điềm báo trước cho việc đại đội trưởng sắp thông báo một chuyện quan trọng.
“Đại đội trưởng lại sắp a lô, a lô, a lô rồi!” Có người nói.
Sau đó loa phóng thanh vang lên một giọng nói trong trẻo, không phải giọng thô cằn của đại đội trưởng, hơn nữa chỉ a lô một tiếng.
Các thôn dân đều trợn tròn mắt, không phải đại đội trưởng, vậy ai đang a lô? Mộng Vân Thường
Đại đội trưởng đang làm việc ở chỗ khác cũng trợn tròn mắt, tay nhanh chóng sờ lên chìa khóa dắt trên lưng quần, vẫn còn.
Vậy người đang a lô kia, làm sao vào được văn phòng thôn ủy?
“Đội trưởng, ông không còn là đội trưởng nữa sao?” Có người tò mò hỏi, lại nhận được cái trừng mắt của đại đội trưởng.
“Tôi là Đường Niệm Niệm, mượn loa để thông báo một chuyện!”
Tiếng loa vang dài giống như có cánh, truyền khắp thôn, các thôn dân đều ngừng công việc trong tay, lắng tai nghe.
Đại đội trưởng nghiến chặt răng, mau chóng đi tới văn phòng thôn ủy, con nhóc c.h.ế.t tiệt kia chắc chắn lại chui qua cửa sổ, gan to tày trời mới dám làm như vậy!
Bà cụ Đường cũng đi tới, bà ấy lo lắng cháu gái sẽ nói ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-mat-the-xuyen-den-thap-nien-70-ac-nu-nguoc-tra-lam-giau/5030893/chuong-404.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.