“Cậu khẩn trương cái gì chứ, cảm giác giống như lạy ông tôi ở bụi này vậy.”
Bạn học nữ hừ lạnh một tiếng, cảm thấy Trương Ngọc Mai vô cùng khả nghi, các bạn học khác cũng cho rằng như thế, bọn họ vô thức dịch sang bên cạnh, muốn cách xa con rắn độc này.
Mộng Vân Thường
Có mâu thuẫn gì thì nói thẳng mặt nhau, cho dù đ.á.n.h một trận cũng không sao cả, sợ nhất chính là loại người đ.â.m một mũi tên độc sau lưng người khác, lòng dạ hiểm ác, khó lòng phòng bị!
“Tớ không có, không phải tớ làm, Lục Cân, cậu tin tớ, tớ thật sự không có làm.”
Trương Ngọc Mai càng luống cuống hơn, thét chói tai nói oan uổng, trên mặt ướt đẫm mồ hôi, trông vô cùng chật vật.
Ánh mắt Đường Lục Cân hiện lên vẻ châm chọc, bình tĩnh nói: “Ngọc Mai, lá thư bên trong quyển tạp chí tiếng Anh đó thật sự không phải do cậu đặt chứ?”
“Thư? Sao lại có thư?”
Trương Ngọc Mai nói với vẻ ngạc nhiên.
“Chính là một lá thư gửi ra nước ngoài, đó mới là chứng cứ phạm tội quan trọng nhất, quyển tạp chí tiếng Anh không quan trọng.” Đường Lục Cân nói.
Cô bé còn nói thêm: “Lãnh đạo của Cát Vĩ Hội nói, đây là cấu kết với nước ngoài, phải bị t.ử hình, hơn nữa bên trên còn có chữ viết tay để xác minh người viết thư, bởi vì so với chữ viết tay của tớ nên tớ mới có thể rửa sạch nỗi oan khuất.”
Các bạn học giật nảy mình, cấu kết với nước ngoài chính là tội gián điệp, người kia quá ác độc.
“Đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-mat-the-xuyen-den-thap-nien-70-ac-nu-nguoc-tra-lam-giau/5030877/chuong-388.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.