Hai con ch.ó ngửi được thứ khiến bọn chúng cuồng say, đỏ ngầu cả mắt, ch.ó dại nhào tới, cánh cửa Địa Ngục lại một lần nữa mở ra.
Máu thịt văng tung tóe...
Trong không khí tràn ngập mùi m.á.u tươi, sền sệt giống như thạch cao.
Chu Tư Nhân không ngừng nôn khan, phun ra mấy ngụm nước trong, anh ta không muốn xem, nhưng chỉ cần anh ta vừa nghiêng đầu, Thẩm Kiêu sẽ quay đầu anh ta lại, cực kỳ chu đáo tận tâm.
"Thấy hay không?"
Đường Niệm Niệm ghé vào lỗ tai anh ta nhẹ giọng hỏi.
"Ọe..."
Chu Tư Nhân còn đang nôn khan, trong mắt chảy ra huyết lệ.
"A..."
Chu Tư Nhân khóc lóc cầu xin, anh ta sai rồi, anh ta không nên nảy sinh ý đồ không chính đáng, anh ta muốn về nhà.
Anh ta sợ Đường Niệm Niệm sẽ dùng thủ đoạn như vậy đối phó mình, anh ta nghĩ cũng không dám nghĩ.
"Đừng sợ, tôi sẽ không đối xử với anh như vậy đâu."
Đường Niệm Niệm nói bằng giọng điệu thương xót, tội nghiệp ghê, đã bị dọa thành dạng gì luôn rồi.
Chu Tư Nhân nhẹ nhàng thở ra, còn tưởng rằng Đường Niệm Niệm là kiêng kị nhà họ Chu, mới tha cho anh ta.
Anh ta thậm chí còn nghĩ đến, chỉ cần trở lại Kinh Thành, anh ta sẽ bảo ông nội đối phó đôi cẩu nam nữ này, nhất định phải khiến bọn họ muốn sống không được, muốn c.h.ế.t không xong! Thẩm Kiêu trong mắt có ý cười, mặt mày dịu dàng như hóa thành nước.
Niệm Niệm thật đáng yêu.
Anh rất thích.
"Coong coong coong..."
Đồng hồ gõ mười một giờ, một tiếng đồng hồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-mat-the-xuyen-den-thap-nien-70-ac-nu-nguoc-tra-lam-giau/5030857/chuong-368.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.