"Bác ba, bác có thể đi được không?"
Thẩm Kiêu không nói anh có biện pháp hay không, nhưng nhìn khí thế anh biểu hiện khiến đại đội trưởng tin rằng anh nhất định có thể làm được.
"Không cần phải lo cho bác, cháu đi lo việc của mình đi!"
Đại đội trưởng liên tục xua tay, ông chỉ bị đau một lúc thôi, cứu người quan trọng hơn.
Thẩm Kiêu lái xe quay đầu vào thành, tới Cát Vĩ Hội tìm người.
Đại đội trưởng c.ắ.n răng, một tay đỡ eo, chân khập khiễng đi đến bên vệ đường, đặt m.ô.n.g ngồi xuống bụi cỏ, mệt c.h.ế.t ông mà.
Ông trời phù hộ, mong con bé Niệm và Lục Cân đều không xảy ra chuyện gì! Trụ sở Cát Vĩ Hội.
Đường Niệm Niệm tự nhiên ngồi đó, đối mặt với đám người Hà Chí Thắng, đến lông mi cô cũng không thèm động, mặt không đổi sắc, lòng không chút sợ hãi.
"Nói đi, tìm tôi làm gì?"
Âm thanh Đường Niệm Niệm lạnh lùng, nhìn thẳng vào Hà Chí Thắng.
Là do kẻ vô lại này tự mình chạy tới cửa, cũng đừng trách cô xuống tay tàn nhẫn.
Cho kẻ vô lại này xuống đoàn tụ cùng với anh họ gã ta đi.
Còn có...
Đường Niệm Niệm đưa mắt nhìn ra phía sau tấm bình phong, nơi đó có một người đang nấp, thì ra cũng là người quen.
Mộng Vân Thường
Đúng là Tề Quốc Hoa mấy ngày nay không thấy bóng dáng ở Đường Thôn.
Hiển nhiên ý tưởng bắt cóc Đường Lục Cân lần này là của tên khốn Tề Quốc Hoa kia.
Vậy giải quyết luôn một lần đi!
Ánh mắt Hà Chí Thắng tham lam mang theo d.ụ.c
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-mat-the-xuyen-den-thap-nien-70-ac-nu-nguoc-tra-lam-giau/5030850/chuong-361.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.