“Có phải cũng giống như ông nội, không bao giờ quay trở lại không ạ?”
Cô bé sụt sịt mũi, nước mắt lăn dài.
Cô bé vẫn còn nhớ rõ bộ dạng ông nội lúc mất, nằm trong quan tài giống như ngủ, bà và mẹ đều bận rộn, trong nhà có rất nhiều người tới, cô bé chạy đi tìm ông nội chơi.
Lúc đó cô bé cho rằng ông nội đang ngủ say, ngồi xổm bên cạnh quan tài đợi hồi lâu vẫn không thấy ông tỉnh lại, cô bé lại gọi vài tiếng, còn vỗ lên mặt ông nội, nhưng ông nội vẫn không tỉnh lại.
Cửu Cân chỉ nhớ rõ, khuôn mặt ông lạnh băng, không nói chuyện, cũng không cười.
Mãi cho tới khi quan tài ông hạ táng, lấp mộ, Cửu Cân mới hiểu được, ông sẽ không quay về nữa.
Lúc đó Cửu Cân mới năm tuổi, mơ hồ hiểu được ý nghĩa của c.h.ế.t.
Hiện tại chị cả cũng c.h.ế.t.
Cô bé càng khóc càng thấy đau lòng, nước mắt không kìm được lăn dài trên má, thỉnh thoảng còn nấc lên vài tiếng, nước mũi cũng chảy ra.
Đường Niệm Niệm dịch sang bên cạnh, cô vẫn chưa chán chiếc áo gió trên người cô, không thể dính nước mũi.
“Chị hai, có phải chị cũng sẽ c.h.ế.t không?”
Cô bé đột nhiên nghẹn ngào hỏi, thậm chí còn tưởng tượng ra dáng vẻ chị hai yêu dấu nằm ngủ trong quan tài, nghĩ đến thấy thật kinh khủng, Cửu Cân có cảm giác như bị ai đó đ.â.m một nhát dao, đau quá.
Mộng Vân Thường
“Chị hai, chị đừng c.h.ế.t, có được không?”
Cô bé ôm chặt lấy Đường Niệm Niệm, khóc tới mức thở hổn hển, còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-mat-the-xuyen-den-thap-nien-70-ac-nu-nguoc-tra-lam-giau/5030841/chuong-352.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.