“Bác ba xử lý thế nào?” Đường Niệm Niệm hỏi.
Cô không hề kinh ngạc trước chuyện như vậy, rừng lớn, chim gì cũng có, nhất định không thiếu mấy tên trộm vặt.
“Bác ba cháu nói muốn nghe ý kiến của cháu, lát nữa nó sẽ tới tìm cháu.”
Bà cụ Đường bĩu môi, nếu bà ấy là xưởng trưởng, chắc chắn sẽ sa thải, cốt cách trộm cắp như vậy tuyệt đối không thể giữ lại trong nhà máy, thế có khác gì bỏ chuột vào hũ gạo chứ? Nhưng đại đội trưởng lại nhớ tới tình nghĩa láng giềng, muốn cho Ngân Tú thêm một cơ hội nữa, nhưng ông ấy cũng không tự chủ trương, muốn nghe ý kiến của Đường Niệm Niệm, sau đó mới quyết định.
Vừa nhắc Tào Tháo, Tào Tháo tới ngay.
Đại đội trưởng mặt mày rầu rĩ bước tới, sau khi nhìn thấy Đường Niệm Niệm, hai mắt lập tức sáng lên, giống như nhìn thấy người đáng tin cậy.
Trước kia ông ấy không hề biết, chuyện quản lý nhà máy lại nhọc lòng như vậy, còn nhọc nhằn hơn cả quản lý người làm việc trong thôn.
“Bé Niệm à, cuối cùng cháu cũng quay về!”
Đại đội trưởng bước ba bước thành hai bước, đi tới trước mặt Đường Niệm Niệm, một tay kéo Đường Cửu Cân vẫn đang ăn cơm ở bên cạnh sang một bên, bản thân đặt m.ô.n.g ngồi xuống.
Cửu Cân vẫn còn ngậm miếng thịt trong miệng, suýt chút nữa mắc nghẹn, cô bé giận nhưng không dám nói gì, mở to mắt nhìn đại đội trưởng, ngoan ngoãn ngồi sang bên cạnh.
Từ Kim Phượng đứng dậy vào phòng bếp lấy thêm chén, đặt xuống trước mặt đại đội trưởng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-mat-the-xuyen-den-thap-nien-70-ac-nu-nguoc-tra-lam-giau/5030814/chuong-325.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.