Bà cụ Đường rất muốn ngửa mặt lên trời cười to, nhưng suy nghĩ lại, vẫn kiềm xuống.
Sau này bà ấy đã là quản lý, phải khiêm tốn một chút, không được quá kiêu ngạo!
Bà cụ Đường bình tĩnh lại, nhặt thịt thỏ dưới đất, thổi thổi, định nhét lại vào miệng, nhưng miệng thịt vừa đặt tới gần miệng, bà ấy lại dừng, đứng dậy vào phòng bếp lấy nước rửa sạch.
Bà ấy chính là quản lý, phải chú ý hình tượng, không thể nhặt đồ dưới đất lên ăn.
Bà cụ Đường lúc này đến cả đi đứng cũng đi chậm lại, không còn bước đi như vũ bão giống thường ngày, hiện tại tản bộ giống như tiểu thư, chầm chậm, từ phòng bếp tới bàn ăn cũng chỉ cách mấy mét, mà bà cụ đi tới ba bốn phút, trông còn kỳ quặc hơn cả lão thái thái bị bó chân.
“Bà ơi, chân bà bị phồng rộp sao?”
Cửu Cân là trẻ em, nghĩ sao nói vậy, nhìn chân bà cụ với vẻ lo lắng.
Sắc mặt của bà cụ Đường hơi thay đổi, tức giận trừng mắt nhìn cháu gái nhỏ, bước nhanh vài bước, trở lại chỗ ngồi ăn cơm.
Mặc dù bà ấy đã rất cố gắng để khiêm tốn, nhưng khóe miệng lại có suy nghĩ riêng nên luôn nhếch lên.
Đường Niệm Niệm nhìn mà cười ngất, bà cụ nhỏ nhà cô thật quá dễ thỏa mãn, nếu sau này tăng tiền lương lên ba mươi đồng, chẳng phải bà của cô sẽ bay lên trời luôn sao? Sáng sớm ngày hôm sau, bà cụ Đường tới nhà máy báo cáo, đại đội trưởng đích thân đeo thẻ làm việc lên cho bà ấy.
Quản lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-mat-the-xuyen-den-thap-nien-70-ac-nu-nguoc-tra-lam-giau/5030802/chuong-313.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.