Trên tấm da dê là một tấm bức tranh đơn giản, có đ.á.n.h dấu một vài địa danh, Đường Niệm Niệm liếc mắt một cái đã nhận ra đó là núi Thanh Ngưu.
Là ngọn núi phía sau Đường Thôn.
Hơn nữa cô còn nhận ra những địa điểm được đ.á.n.h dấu trên bản vẽ, chính là chỗ sơn cốc nơi Bách Tuế đuổi lợn rừng, trước đây còn có sói, người Đường Thôn chưa từng đến đó, hiện tại cũng không.
Cho nên, chẳng lẽ kho báu của nhà họ Đường cất giấu trong sơn cốc đó sao? Mộng Vân Thường
“Bé Niệm à, đây là bản đồ giấu kho báu sao?”
Bà cụ Đường nhỏ giọng hỏi, hai mắt sáng lấp lánh, tim đập thình thịch.
Trong kho chứa kho báu, chắc chắn có rất nhiều bảo bối nhỉ?
Như là vòng tay vàng, dây chuyền vàng, chắc chắn có rất nhiều, nếu bà ấy xin cháu gái một cái để đeo, chắc là cũng được nhỉ?
“Là một bản đồ, không biết giấu gì thôi.”
Đường Niệm Niệm đưa bản đồ da dê cho bà cụ xem.
Bà cụ Đường để gần đèn, híp mắt nhìn hồi lâu, nói nhỏ: “Nhìn giống núi Thanh Ngu, nhưng lại không giống.”
“Chính là núi Thanh Ngu, bà ơi, bà thử nghĩ lại xem, ông có từng nói gì với bà không?”
Bà cụ Đường cảm thấy ba mẹ ruột của cô, chắc hẳn đã giao một số thứ cho ông cụ rồi.
“Để bà nghĩ lại... Đúng rồi, ông ấy bảo bà cất cái chăn bông nhỏ này thật tốt, còn nói đợi sau khi cháu lớn lại đưa cho cháu, giữ làm kỷ niệm.”
Bà cụ Đường suy nghĩ hồi lâu, cũng chỉ nhớ được cái đó.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-mat-the-xuyen-den-thap-nien-70-ac-nu-nguoc-tra-lam-giau/5030780/chuong-291.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.