Đường Niệm Niệm yên tâm, nhớ rõ ân tình là được, cô xoay người xuống núi.
Lần này đi đường bình thường, dưới chân núi đụng phái đám Cửu Cân, còn có Bách Tuế và mấy con ch.ó khác, người với ch.ó chơi đùa cùng nhau.
“Chị hai ơi!”
Cửu Cân nhìn thấy đầu tiên, kêu rất lớn.
Sau đó mấy đứa nhóc khác cũng kêu, đứa trước càng trìu mến hơn đứa sau.
“Gâu... Cô chủ!”
Mấy con ch.ó khác cũng không chịu thua kém, hú to bày tỏ lòng trung thành.
Tâm trạng của Đường Niệm Niệm lập tức tốt lên, hiện tại mọi thứ đều là điều cô thích, thật khiến lòng con người ta sung sướng mà.
Cô lấy kẹo sữa ra, phát mỗi bạn nhỏ một viên, lại lấy ra một ít thức ăn cho chó, chia cho mỗi con một đống, để chúng sang bên cạnh ăn, không thể để các bạn nhỏ nhìn thấy.
Thật ra thấy được cũng không có gì, trẻ nhỏ không biết thức ăn cho chó, cũng không có hứng thú với đồ cho chó, mà tại vì Đường Niệm Niệm lười nghĩ lý do giải thích.
Mấy con ch.ó ăn tới mức kêu khò khè, cái đuôi ngoe nguẩy không ngừng, Bách Tuế không ăn, nó chê thức ăn cho ch.ó và thức ăn đóng hộp cho chó.
“Gâu... Đối tượng của ta có chuyện quan trọng cần bẩm báo!”
Một con ch.ó đen sáng bóng chạy từ xa tới, phía sau nó còn có cả một con ch.ó đốm gầy trơ xương.
Sau khi chạy tới gần, Đường Niệm Niệm phát hiện con đốm này trông rất yếu ớt đáng thương, nhưng lại quá gầy, nếu nuôi béo lên, chắc chắn là con ch.ó xinh đẹp.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-mat-the-xuyen-den-thap-nien-70-ac-nu-nguoc-tra-lam-giau/5030774/chuong-285.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.