Mộng Vân Thường
Đường Niệm Niệm còn chưa kịp trợn mắt, anh ta đã ngay lập tức nói: "Bây giờ đi làm quen vẫn kịp, dù sao thì nếu cháu giao việc này cho chú, bảo đảm trong nửa tháng sẽ làm xong.”
"Chú đi nói với bác ba đi."
Đường Niệm Niệm lười quan tâm, cô chỉ phụ trách kỹ thuật, mấy cái đối nhân xử thế cô mặc kệ, cũng không quản nổi.
Phiền nhất chính là mấy chuyện đối nhân xử thế.
Cô đúng là có thể học được nhưng cô không muốn học.
Đường Mãn Đồng nóng nảy, ăn xong một bàn lớn bánh mật xào, lau miệng một cái, sau đó đã chạy đi tìm đại đội trưởng.
Cũng không biết anh ta nói gì với đại đội trưởng, dù sao hôm sau anh ta đã lái xe tới công xã, trong túi mang theo hai bao t.h.u.ố.c lá, một bao t.h.u.ố.c màu đỏ hiệu Song Hỉ, một bao t.h.u.ố.c hiệu Mẫu Đơn.
Bao Song Hỉ màu đỏ có giá hai hào một bao, Mẫu Đơn thì năm đồng một bao.
Nhân viên thì cho bao Song Hỉ màu đỏ, còn lãnh đạo thì cho bao Mẫu Đơn.
Buổi chiều Đường Mãn Đồng quay về, mặt mũi đầy ý mừng, lần này vừa đến đã đi tìm đại đội trưởng nói chuyện, sau đó hai người đều cười đến nở hoa, cùng nhau tìm tới Đường Niệm Niệm.
"Nhóc Niệm, lãnh đạo nói muốn nhìn ba mươi máy dệt vớ của chúng ta, còn muốn thao tác trực tiếp một chút.”
Đường Niệm Niệm vừa ngủ trưa dậy, ngáp một cái, lười biếng nói: "Ngày mai cháu sẽ kéo máy dệt vớ qua, sau đó cho thím hai từ chức.”
"Được, nhóc Niệm cháu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-mat-the-xuyen-den-thap-nien-70-ac-nu-nguoc-tra-lam-giau/5030771/chuong-282.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.