Đường Niệm Niệm không đi qua đó ngay mà lại lái xe chạy đến vùng chân núi gần đó, lên núi hái một bó hoa đỗ quyên đỏ rực, mùa này đang là mùa hoa đỗ quyên trên núi nở rộ, nhìn đâu cũng thấy.
Cô cắm hoa đỗ quyên vào rổ xe, sau đó mới lái xe chạy đến nhà Hà Chí Thắng, đi từ xa đã nhìn thấy một đống người đen nghìn nghịt, trong không khí nồng nặc mùi m.á.u tanh.
“Đáng sợ c.h.ế.t đi được, c.ắ.n nát hết luôn rồi, cái thứ dùng để đi tiểu cũng bị c.ắ.n đứt, con hai ch.ó nổi điên!”
“Không chỉ có thể đâu, chỗ đi nặng cũng nát luôn rồi, hình như là bị hai con ch.ó ấy ấy đó!”
“Tôi đã nói mà, sớm muộn gì hai con ch.ó này cũng gây ra họa, hừ, bây giờ người trong nhà bị nghiệp quật rồi đó!”
“Đáng đời, cái tên Hà Pháp Thắng này hại c.h.ế.t chín người phụ nữ, vụ án g.i.ế.c người liên hoàn năm ngoái là do tên súc sinh này làm ra, vốn dĩ đã nên b.ắ.n c.h.ế.t từ lâu rồi, là do Hà Chí Thắng bảo lãnh lại, hừ, c.h.ế.t kiểu này cũng đã quá hời cho gã ta rồi, tôi thấy đây là Bồ Tát hiển linh đó!”
“Suỵt, nói nhỏ theo, Hà Chí Thắng nghe được là tiêu đó!”
...
Các quần chúng đều khe khẽ nói nhỏ với nhau, đều cảm thấy cực kỳ hả dạ, mấy năm nay Hà Chí Thắng bóc lột bà con, không có chuyện ác nào là không làm, dân chúng giận mà không dám nói gì, ước gì người c.h.ế.t là Hà Chí Thắng.
“Anh tôi đang bị nhốt trong bệnh viện tâm thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-mat-the-xuyen-den-thap-nien-70-ac-nu-nguoc-tra-lam-giau/5030722/chuong-233.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.