"Không dám nhận, đồng chí Thẩm gọi tên tôi là được rồi."
Đại đội trưởng thụ sủng nhược kinh, vội vàng khoát tay, ông ấy không gánh nổi tiếng bác ba này.
Trước đó nghe đồng chí Chu nói, đồng chí Thẩm này tương đương với đại lãnh đạo cấp phó đoàn, thằng hai nhà ông ấy ở bộ đội ba năm, vẫn chỉ là một tiểu đội trưởng mà thôi.
Mong muốn lớn nhất của đại đội trưởng chính là thằng hai có thể được thăng lên làm đại đội trưởng, chứ doanh trưởng ông ấy cũng không dám nghĩ, làm đại đội trưởng thôi ông ấy đã đủ hài lòng rồi, cấp phó đoàn là độ cao mà ông ấy có nằm mơ cũng không nghĩ tới.
Một đội trưởng đội sản xuất nho nhỏ như ông ấy nào xứng với một tiếng ‘bác ba’ của lãnh đạo cấp phó đoàn chứ? Ông ấy sợ giảm thọ!
"Bác ba, cháu là Lang Tể Tử!"
Thẩm Kiêu nói ra thân phận của mình, trước kia khi sống ở Đường Thôn, đại đội trưởng cũng coi như có quan tâm chăm sóc anh.
Đại đội trưởng sắc mặt đại biến, kinh ngạc dùng tay chỉ Thẩm Kiêu, nửa ngày nói không ra lời, "Cháu... cháu... cháu là Lang Tể Tử?"
Rất nhanh ông liền ý thức được mình lỡ lời, ảo não muốn vả mồm một cái, người ta là đại lãnh đạo cấp phó đoàn, sao có thể ông ấy có thể gọi thẳng mặt là Lang Tể Tử?
"Đồng chí Thẩm đừng trách, cái miệng này của tôi... A nha... Cậu đã cao như vậy rồi? Không giống khi còn bé chút nào!"
Đại đội trưởng không ngừng dò xét, cảm khái vạn phần.
Ông ấy nhớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-mat-the-xuyen-den-thap-nien-70-ac-nu-nguoc-tra-lam-giau/5030692/chuong-203.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.