Đường Cửu Cân co cẳng chạy mất, làm gió vun vút qua bên tai cô bé, tuy người thì gầy, chân thì ngắn nhưng cô bé lại chạy rất nhanh, chạy được một đoạn rồi còn không quên quay đầu lại, giơ ná thưởng cho Tề Quốc Xuân một phát.
Mà cũng rất tình cờ, hòn đá này lại đập trúng mũi Tề Quốc Xuân.
"Á... Mũi của tôi!”
Tề Quốc Xuân vội dừng lại, cô ta dùng tay bịt chặt mũi, chỉ mấy giây sau m.á.u đã tuôn ra khắp mặt cô ả.
Đường Cửu Cân nở một nụ cười đắc ý rồi chạy không thấy tăm tích đâu nữa.
Nghe thấy động tĩnh phía bên ngoài, Chu Kình đi ra kiểm tra thì thấy ba người nhà họ Tề ai cũng m.á.u me đầm đìa, hai người thì thủng đầu, một người thì chảy m.á.u mũi, đến nỗi chỗ tro cỏ nhà Đại đội trưởng cũng bị ba mẹ con nhà này dùng gần hết rồi.
"Lãnh đạo ơi, anh phải đòi lại công bằng cho chúng tôi, Đường Niệm Niệm dùng ná cao su b.ắ.n chúng tôi, nhìn đi nhìn đi, hai đứa con nhà tôi sắp bị con điên đó hại c.h.ế.t rồi!"
Mẹ Tề lập tức gào lên như thể mình khốn khổ lắm, bà ta chỉ một mực tin rằng chính Đường Niệm Niệm đã làm những chuyện này.
"Mẹ, là Đường Cửu Cân làm!"
Tề Quốc Xuân sửa lại, ban nãy cô ta nhìn thấy rõ ràng người b.ắ.n chính là con điếm con Đường Cửu Cân.
"Đường Cửu Cân là ai?" Chu Kình hỏi.
"Nó là em gái của Đường Niệm Niệm!"
"Thế cô bé bao nhiêu tuổi rồi?"
"Mới có bảy tuổi, mà cái nhà đấy có gen xấu tính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-mat-the-xuyen-den-thap-nien-70-ac-nu-nguoc-tra-lam-giau/5030689/chuong-200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.