Đường Niệm Niệm nghiến răng nhiều lần, hai tay siết chặt.
Câu nào cũng chứa phân, còn chỉ vào bụng cô nói, miệng bà cụ này thật sự độc!
Đường Niệm Niệm mặc niệm ba lần, đây là bà nội nuôi cô lớn, không thể đánh!
Cô không thèm để ý tới bà cụ, một hơi chất bao tải lên xe, đẩy ra khỏi cửa.
“Chị hai ơi!”
Cửu Cân vừa mới cho gà ăn, cô bé đuổi theo.
Bà cụ Đường cũng đuổi theo, kêu lên: “Bà phơi cho cháu, đừng làm phiền tới bác ba gái cháu!”
“Bà phơi ăn không được!”
Đường Niệm Niệm ăn ngay nói thật, cả thôn chỉ có bác ba gái biết phơi khoai lang, vừa sạch sẽ lại thơm ngon.
Bà cụ Đường lập tức đen mặt, qua một lúc lâu mới nghiến răng nghiến lợi, mắng: “Con nhóc c.h.ế.t tiệt này còn dám ghét bỏ bà đây, lúc còn nhỏ khoai lang bà đây phơi, con nhóc c.h.ế.t tiệt cháu ăn nhiều tới cỡ nào? Bà đây còn nhai nát đút cho cháu đấy!”
Cũng may Đường Niệm Niệm đã đi xa, không nghe thấy.
Cô và Cửu Cân cùng nhau đẩy xe, đi tới nhà đại đội trưởng, trên đường gặp không ít thôn dân đang bưng bát cơm.
Người trong thôn đều thích bưng bát cơm ra ngoài ăn, vừa ăn vừa trò chuyện, ăn cực kỳ ngon miệng.
“Bé Niệm đẩy gì thế?” Có người lớn tiếng hỏi.
Mọi người đều vây quanh lại, trên xe đẩy có ba cái túi căng phồng hết cỡ, không nhìn ra được gì.
“Khoai lang, nhờ bác ba gái phơi khoai lang ạ!”
Mặc dù mặc Đường Niệm Niệm không có biểu cảm gì, nhưng giọng điệu rất lễ phép,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-mat-the-xuyen-den-thap-nien-70-ac-nu-nguoc-tra-lam-giau/5030658/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.