Editor: Aubrey.
Lê Chân đang ở bên ngoài, nhưng không vội đi vào, thật ra là hắn muốn xem thử xem, đám người này còn có thể vô sỉ đến mức nào.
“Đúng rồi! Cha! Còn hai đứa nhóc kia thì sao?” Lê Chí bỗng dưng nhớ tới Tiểu Thạch Đầu và Du Nhi, đặc biệt là Tiểu Thạch Đầu, mấy hôm trước hắn có nhìn thấy bé một lần. Một năm trôi qua, Tiểu Thạch Đầu trưởng thành rất nhanh, từ một đứa bé với cơ thể nho nhỏ, nay đã sở hữu một thân thể rắn chắc. Một mình nó khiêng một bao lương thực nặng khoảng năm mươi đến sáu mươi cân, mà không hề thấy mệt. Nếu chịu khó nuôi nó thêm hai năm nữa, khẳng định sẽ là một sức lao động rất hữu dụng.
Lê Nguyên Đức ăn thêm một đũa thịt, hạ giọng đáp: “Con nha đầu kia thì không cần phải nuôi, chỉ cần bán nó cho nhà nào cần con dâu nuôi từ bé là được. Còn Tiểu Thạch Đầu, nuôi thêm hai năm nữa, nó sẽ trở thành một sức lao động rất tốt. Nhưng bây giờ nó đã lớn như vậy rồi, sức ăn hẳn cũng rất lớn, các ngươi bàn xem ai sẽ là người nuôi nó.”
Nghe Tiểu Thạch Đầu có sức ăn rất lớn, cả hai người Lê Bảo và Lê Chí đều không ai chịu hé răng nói một câu. Trong lòng Lê Bảo thầm cảm thán, tự lo cho bản thân còn chưa xong, nào còn có khả năng mà đi lo cho người khác.
Lại còn muốn hắn đi nuôi một người không có quan hệ thân thích, lần trước mẹ của hắn vì muốn giúp hắn tìm việc mà đi qua bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-mat-the-den-co-dai/4181882/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.