Editor: Aubrey.
Lê Chân quay đầu nhìn về phía nữ nhân vừa mở miệng, nhẹ giọng nói: “Ngươi cũng là người của Vương gia? Tính tình của ta không được tốt cho lắm, còn xém mất mạng dưới nanh vuốt lão hổ, đầu óc có chút không tỉnh táo. Mấy ngày nay ta nằm mơ, mơ thấy nữ nhi nhà ta bị người mang đi. Đến một ngày, ta giết sạch những người đã mang nữ nhi nhà ta đi, không chờ người của quan phủ tới, ta đã sớm bỏ chạy. Sau đó quay trở lại, bắt những kẻ đã bắt nữ nhi nhà ta đi uy sói hoang. Aiz! Mấy ngày nay cứ nằm mơ như vậy, thật sự khó mà ngủ ngon được, cứ nhắm mắt lại thì toàn là máu me. Ta còn nhớ rõ toàn bộ Vương gia, cửa lớn thì rộng mở, trong sân toàn là đầu người, óc đỏ ruột trắng rớt đầy đất, không biết từ khi nào, trong sân xuất hiện rất nhiều chó hoang, cả đám đều ăn no căng bụng. Đúng rồi! Hình như còn có một phụ nhân tự xưng là thẩm thẩm của ta, ta nhớ không rõ bà trông như thế nào. Cũng không biết là ai đã cắt đứt lỗ tai và mũi của bà, còn nhét đầu của bà vào bụng của bà khiến nó phồng cả lên, treo ở bên kia kìa. Aiz!”
Nói xong, Lê Chân chỉ vào một gốc cây hoè ở bên ngoài, mọi người ở đây nhịn không được nhìn theo ngón tay của hắn, nhìn về phía cây hoè kia. Lê Chân nhân cơ hội này, dùng chút tinh thần lực vừa mới khôi phục hạ ám chỉ lên mấy người đàn bà đanh đá kia.
Vương thị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-mat-the-den-co-dai/4181865/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.