Tuy nhiên nếu không có cung tên thì cô không thể công kích, cô không có khả năng trực tiếp lao lên giết địch, thân thể của cô hiện tại không phù hợp với hành động này.
Do dọc con đường này cô thường đi săn cho nên mọi người đều biết khả năng của cô.Đúng rồi, cô nhớ rõ trong nhóm tiêu sư cũng có cung tên, hình như treo trên lưng ngựa, thế nên cô lẻn đến bên cạnh ngựa của các tiêu sư, tháo cung tên xuống, mà cung của cô thì tạm thời cất vào không gian.Sau đó lại tìm vị trí thích hợp, quan sát tình hình chiến đấu.
Chỉ trong vài phút ngắn ngủi, nhóm tiêu sư đã xuất hiện dấu hiệu sa sút, cô không hề do dự kéo cung bắn tên.
Làm một nữ hán tử sống trong mạt thế, cô lợi hại hơn rất nhiều phái nam.Tiểu Lý cảm thấy cơ thể mình ngày càng yếu đi, càng ngày càng lạnh, trên người có rất nhiều vết thương, quần áo gần như ướt sũng, khi chém một tên cướp, hắn nhìn thấy một thanh đại đao phản chiếu ánh sáng đang bổ về phía mình, nhưng hắn đã không còn sức kháng cự.“Vãn nương, thực xin lỗi.” Hắn lẩm bẩm rồi nhắm hai mắt lại, lại nghe thấy một tiếng kêu thảm thiết vang lên, lưỡi đao không rơi trên người hắn, vừa mở mắt ra đã phát hiện bóng đen trước mặt đã không còn.Sau đó bốn phía không ngừng truyền đến tiếng kêu la thảm thiết, hắn vội vàng lui về phía sau, lui đến bên cạnh một người, chỉ thấy trên cánh tay người này có buộc vật màu bạc, giống vật trên vai mình.
Đây là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-mat-the-den-co-dai-ngon-tinh/4557997/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.