Lúc đầu cũng không có vấn đề gì, hiện tại hai tỷ đệ ăn nhờ ở đậu cũng đâu thể nói được cái gì, hơn nữa bọn họ cũng không coi hai người như hạ nhân mà sai bảo, chỉ là bị vây trong sân viện không có bao nhiêu tự do mà thôi.Ngày thường, nguyên chủ còn phải làm thêu thùa may vá để đổi lấy phí sinh hoạt, nhưng mà so với nữ chính trong tiểu thuyết bị bắt làm việc như trâu bò, còn ăn không đủ no mặc không đủ ấm đã tốt hơn nhiều.Nhưng cách đây vài ngày, nha hoàn đưa cơm cho nguyên chủ hảo tâm nhắc đến đệ đệ nguyên chủ bị đứa con nhà nhị thúc bắt làm ngựa cưỡi, còn bị dùng roi đánh, đến tối đã lên cơn sốt cao.
Nguyên chủ nghe được liền muốn đi thăm đệ đệ thì lại bị bà tử ngăn cản.Nguyên chủ không còn cách nào khác, đành phải dùng trang sức mà phụ thân mua cho nguyên chủ lúc trước đi hối lộ bà tử thì mới được ra khỏi viện.Kết quả đi được nửa đường thì đụng phải kế nãi nãi, bị bà ta túm lại, nguyên chủ van xin bà nhưng chỉ nhận lại châm chọc dè bỉu, hơn nữa còn đuổi cô về phòng cửa viện cũng bị khóa lại, mặc kệ nguyên chủ có cầu khẩn như thế nào cũng vô ích.Cứ như vậy qua một ngày, bởi vì nguyên chủ không ngừng đập cửa viện, kế nãi nãi bị phiền đến không chịu được liền trực tiếp nói cho nguyên chủ, rằng đệ đệ đã bị sốt đến hỏng đầu, nguyên chủ vốn dĩ lao tâm lao lực quá độ, lại nghe được lời này thì giận hỏng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-mat-the-den-co-dai-ngon-tinh/4557980/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.