Editor: Mika
Beta: Miêu~~
gocnhocuatoi
“Miêu miêu! miêu miêu!”
Mục Mục vô cùng lo lắng tìm kiếm, khi trời tối như vậy tìm một con mèo vì phát tình mà bỏ đi, xác suất tìm được là rất mong manh.
“Miêu –”
Một tiếng kêu khàn khàn quen thuộc vang lên, Mục Mục tim đập mạnh.
“Miêu miêu, là nhóc sao?”
Một con Siamese cả người ướt sũng từ trong bụi cỏ bò ra, lông đây một chỗ kia một chỗ, trên người còn quấn rong không biết từ đâu ra, bộ dáng kia khỏi phải nói có bao nhiêu đáng thương.
“Miêu –” Nó lại khàn giọng kêu một tiếng, như đang nói lên cảnh ngộ thê thảm của bản thân mình với Mục Mục: Phát tình, đi ra tìm mèo cái không tìm được, còn bị ngã xuống hồ.
Mục Mục vội vàng cởi áo khoác, đau lòng bao lấy nó: “Nhóc không sao chứ? Sao lại chạy loạn như vậy, làm anh lo muốn chết.”
Siamese nằm trong áo khoác của Mục Mục run rẩy, cũng không biết là lạnh hay bị dọa.
“Không có việc gì không có việc gì,” Mục Mục An an ủi nó,“Chúng ta về nhà thôi.”
Lăng Miêu Nhi lại về đến căn nhà ấm áp của Mục Mục, có điều bây giờ nó nhìn qua hoàn toàn không giống loài mèo có huyết thống hoàng thất cao quý, mà là chật vật giống như một con mèo hoang.
“Đến, anh giúp nhóc rửa một cái.” Mục Mục ôm Siamese đi về hướng phòng tắm.
Vừa nghe đến phải tắm rửa Lăng Miêu Nhi cái gì cũng không muốn, làm một người cậu đối tắm rửa là nhiệt tình yêu thương, nhưng làm một con mèo nó đối với việc tắm rửa là cự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-mang-xuan-duoc-dich-nam-nhan/3917/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.