Editor: Mika
Beta: Miêu~~
Hôm sau khi tỉnh lại, Lăng Miêu Nhi phát hiện ra mình tựa vào ngực Mục Mục. Nó nhớ rõ buổi tối hôm trước, Mục Mục ôm chính mình đang ngủ mơ mơ màng màng đặt lên gối đầu, sau đó nhẹ nhàng nằm xuống bên cạnh nó.
Giấc ngủ của mèo luôn rất nông, Lăng Miêu Nhi cũng không ngoại lệ, nhưng trên người Mục Mục như là có mùi hương nào đó mang tác dụng giúp yên giấc, suốt một đêm nó đều trải qua những giấc mộng ngọt ngào, thậm chí như thế nào từ gối đầu chạy tới ngực cũng chẳng có ấn tượng.
Nó vừa động đậy, Mục Mục liền tỉnh lại, còn buồn ngủ nhìn thời gian, thuận tay xoa xoa đầu Siamese.
“Tỉnh rồi sao? Chờ anh dậy làm gì đó cho nhóc ăn nhé.”
Thật là một người hầu xứng chức, Lăng Miêu Nhi duỗi thắt lưng, có thể ở chung với người như vậy cũng không tệ.
Nó không phải nói Kha Nhạc chịu khó chịu oán chịu bắt nạt là không tốt, nhưng Kha Nhạc ngửi không thơm như Mục Mục.
Mùi hương! Đúng rồi, Lăng Miêu Nhi nhớ tới, thiếu chút nữa nó quên mục đích chuyến đi này.
Nó nhảy xuống giường, tiến đến phòng tắm, từ ngày hôm qua sau khi trà trộn vào nhà Mục Mục, nó còn chưa vào nơi này.
Dầu gội và sữa tắm đều được Mục Mục xếp ngay ngắn chỉnh tề trên giá, Lăng Miêu Nhi tìm chỗ thích hợp để đặt chân, nhẹ nhàng nhảy tới, vững vàng dừng lại ở mục tiêu.
Một mùi hương hóa học nhân tạo nồng đậm xông vào mũi, Lăng Miêu Nhi khó chịu hắt xì vài cái.
Mục Mục đang cúi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-mang-xuan-duoc-dich-nam-nhan/3913/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.