Hắn dù bận nhưng vẫn ung dung, tiếng nói cũng rất ôn nhu: “Tôi không biết, em tự nghĩ đi.” Trợ lý Chử đúng lúc tiến vào, nhìn vẻ mặt có chút sốt ruột, nhưng vẫn rất chuẩn phép tắc lên tiếng chào hỏi tôi, sau đó nói nhỏ vào tai Nhiếp Diệc cái gì đó. Khuôn mặt xinh đẹp của Nhiếp Diệc cũng hơi nhíu lại.
Tôi hiểu ý đem gọng kính trên mắt hơi đẩy lên, lại gần màn hình nói với hắn: “Đến đây đến đây nào, hôn một cái, anh có việc gì thì cứ xử lý đi, em ăn xong điểm tâm cũng phải đi làm việc rồi.”
Hắn hơi hất cằm lên, trong đôi mắt có ý cười, rất ngoan ngoãn nhận mệnh: “Hôn đi.”
Tôi thật sự hôn một cái lên màn hình, sau đó nói: “Lạnh quá.”
Hắn liền thở dài: “Bao giờ thì em về?”
Tôi mím môi cười: “Nhớ em rồi?”
Hắn vẫn rất bình thản gật đầu: “Ừ, nhớ em.” Ngừng một giây, lại bổ sung thêm một câu: “Vô cùng nhớ.” Nói xong cũng không hề xấu hổ mà nhìn chằm chằm tôi.
Tôi nhất thời không kiểm soát được mình, cảm thấy cái bộ dạng này của hắn cũng quá là quyến rũ, không hề suy nghĩ đồng ý với hắn: “Em sẽ làm việc thật nhanh, chụp xong rồi sẽ về ngay, đợi thêm......” Tính toán một chút rồi nói: “Đợi thêm nửa tháng.”
Ngón tay hắn gõ mấy cái lên màn hình, vị trí đó đoán chừng là trán tôi, hắn nói: “Đừng làm mình vất vả.”
Tôi như ăn một miếng bánh ngọt: “Muốn chạy về gặp anh mà.”
Hắn hơi giương mắt: “Vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-mac-hi/3049242/quyen-3-chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.