Dịch: CP88
***
Có câu thế này ‘khi buông cung thì chẳng còn cách nào lấy mũi tên trở lại’.
Thuần Vu Duy ngồi bên bể bơi tán gẫu với người dạy vũ đạo cho Ung Khả, giọng trầm thấp hòa nhã: “XXX chúng ta làm nghề này, chính là khi buông cung thì chẳng còn cách nào lấy mũi tên trở lại.”
Đồng Đồng ngồi cạnh tôi muốn nói lại thôi. Bởi vì khi ấy công tác chuẩn bị đã gần như hoàn thành rồi, chỉ còn chờ Ung Khả hóa trang nữa thôi, mọi người có thể có chút thời gian nói chuyện phiếm, tôi hỏi Đồng Đồng làm sao, cô ấy suy nghĩ mãi mới lặng lẽ đi đến gần ghé vào tai: “Chị gái Ninh Trí Viễn từ Pháp bay về nước, nghe nói là đi công tác ở thành phố S. Tối qua sang đây thăm Ninh thiếu, lại vừa vặn gặp em......”
Tôi ra hiệu kêu cô ấy tiếp tục nói.
Cô ấy hơi liếc một cái về phía Thuần Vu Duy, thanh âm giảm đến thấp không thể thấp hơn, một tay còn che miệng: “Chị chắc không biết, chị gái Ninh thiếu...... với Ninh thiếu gần như giống nhau như đúc.
Tôi: “A?”
Đồng Đồng sốt ruột nói: “Chị không hiểu à, không phải nói Duy thiếu điên cuồng mê luyến chị gái của Ninh thiếu, trước đây thất tình mỗi ngày đều trầm luân trong rượu sao? Nhưng chị gái Ninh thiếu với anh ấy lớn lên lại giống nhau như vậy......”
Tôi cuối cùng cũng rõ ràng, kinh hãi đến biến sắc: “...... Không đến nỗi chứ?”
Đồng Đồng làm vẻ mặt cao thâm khó dò nói cái này khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-mac-hi/3049228/quyen-3-chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.