Nói không chừng Tạ Luân khi đó ở Nhiếp gia nhìn thấy lại chính là Nhiếp Phi Phi, bất quá là do Nhiếp Diệc trêu đùa. Nếu trợ lý Chử đã nói ông cô lúc trước chính là bạn tốt của Nhiếp Diệc, vậy thì vợ chồng Nhiếp biết sự tồn tại của cô, lấy cô làm một cái chuyện để vui đùa, cũng không phải không hợp logic. 
Cô ngồi trên ghế trong phòng khách sạn ngồi suy nghĩ đủ chuyện, cảm thấy chính mình là quá nhàn rỗi rồi, có điều gì cần phải chứng thực chứ. Cô không phải em gái Nhiếp Phi Phi, cùng Nhiếp Phi Phi không có quan hệ gì hết, Nhiếp Phi Phi còn sống, hiện tại ở Mỹ an dưỡng. Suy nghĩ xong xuôi liền hạ quyết tâm không nghĩ nhiều nữa, mắt lại thấy cách giờ chuyến bay về còn sớm, quyết định ra ngoài đi dạo một chút. Triệu y tá muốn đi cùng, lại bị cô uyển chuyển từ chối. 
Không ngờ ra ngoài một chuyến lại có thể thu được vô số bất ngờ. 
Vỏn vẹn trong một nửa buổi chiều, lại có thể khiến người ta rơi vào nỗi lo sợ không tên, làm đảo lộn mọi kết luận của cô ở khách sạn. 
Đầu tiên là đầu con hẻm về nhà cũ gặp được ông chủ quán bar khi trước cô từng xin vào hát. Cô chủ động lên tiếng chào hỏi, ông chủ từng thuê cô hai năm lại nhìn cô với vẻ mặt mù mịt, hỏi cô là ai, cô nói mình là Từ Ly Phỉ, từng đi hát cho quán bar của ông, ánh mắt ông chủ lại nhìn cô như nhìn người mắc bệnh tâm thần: “Tôi không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-mac-hi/3049202/quyen-3-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.