🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Thực ra thì tôi thực lòng không nghĩ rằng người tới sẽ là Nhiếp Diệc, tôi cứ nghĩ đó là đồng bọn của Nhiếp Nhân, dù sao thì cửa cũng không bị đạp ra, nghe tiếng động thì chắn chắc là quẹt thẻ để mở. Từ xưa đến nay, từ trong nước đến ngoài nước, để làm anh hùng cứu mỹ nhân, không ai dùng cách nhẹ nhàng như thế. Loáng thoáng có thể nghe thấy được giọng nói thì thầm người quản lý hội quán: “Cậu Nhiếp, cậu xem thử có nên…” Khúc cuối nghe không rõ lắm, tôi thầm nhớ lại xem nhà họ Nhiếp còn có người đàn ông nào cùng hội cùng thuyền với Nhiếp Nhân, tiếng bước chân đã xuyên qua phòng khách. Sau đó Nhiếp Diệc xuất hiện trước cánh cửa ngăn cách phòng khách và phòng ngủ. Lúc đó Nhiếp Nhân đang ngồi trên giường, tay tôi vẫn bị trói ngược ra đằng sau, may mà lúc này tôi và hắn vẫn còn duy trì một khoảng cách an toàn.



Tôi thấy hầu kết của Nhiếp Nhân khẽ nhúc nhích, như đang khó khăn nuốt nước bọt. Hôm nay Nhiếp Diệc mặc một chiếc cardigan màu tro phối với quần đen chứ không mặc lễ phục, dáng vẻ điềm đạm nho nhã đứng đó, toát lên vẻ hiền hòa trước nay chưa từng có, tôi hoàn toàn không cảm thấy chút tức giận nào. Nhiếp Nhân chủ động mở trói cho tôi, lúng túng gọi Nhiếp Diệc: “Anh…” Hai tay đã được tự do nhưng lại có chút tê liệt, một hồi lâu mới từ từ trở lại bình thường, hai cổ tay bị hằn một vòng lại một vòng máu tụ, tôi lấy tay trái xoa tay phải, tay phải xoa

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-mac-hi/3049158/quyen-2-chuong-11.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.