“……... nhà! ……..”
“ngươi nói gì? ”
“tôi muốn về nhà! cho tôi về nhà! Nhà tôi còn có mẹ già, con của tôi nhận nuôi chỉ mới vừa tròn 1 tháng tuổi, tôi còn có trách nhiệm đối với cái gia đình của tôi! cho tôi về nhà!” Điệp Vũ hét vào mặt nữ thần nhưng nữ thần không tức giận mà chỉ bộc lộ sự ngạc nhiên của mình.
“ngươi có con nuôi à? Ngạc nhiên thật đấy! với cái ngoại hình như cái xác chết của ngươi thì ta nghĩ trẻ con vừa nhìn thấy đã bị dọa cho chết khiếp rồi. đứa trẻ ngươi nhận nuôi thật can đảm.
-cái con mụ này mỗi khi bình luận về người khác toàn gây ra đòn chí mạng! cái bà thần này không những bạo dâm trong suy nghĩ và hành động mà sự bạo dâm còn được thể hiện trong lời nói luôn, cái này là thiên phú sỉ nhục người khác của thần à! Mặc dù thầm nguyền rủa bà thần trong tâm trí nhưng hắn vẫn phản bác:
“đứa trẻ đó ngoan lắm đấy nhé mỗi lần tôi về nhà thì nó luôn chạy tới, vẫy đuôi mừng tôi về”.
“Vẫy đuôi? ”
“đúng vậy! đứa trẻ mà tôi nhận nuôi là 1 con chó. Vì đã nhận nuôi nó cho nên tôi phải có trách nhiệm chăm lo cho nó đến lúc trưởng thành, bảo vệ nó khỏi lũ trộm chó đang ngày một lớn mạnh ở ngoài kia và cả việc chọn cho nó một người bạn đời nữa.” Vũ nói về trách nhiệm của mình 1 cách đầy cao cả giọng điệu giống như 1 người bố lo lắng cho tương lai của con mình. Nếu mẹ hắn có ở đây thì mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-luyen-voi-he-thong-khon-nan-tai-di-gioi/1596213/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.