Hứa Tuấn Thiên khomngười siết chặt cơ thể, hai tay đút vào túi áo, cả người cúi xuống hệtnhư một con tôm. Đây là phương pháp tốt nhất mà hắn có thể nghĩ ra lúcnày để chống lại cái rét, nhưng vẫn không có tác dụng nhiều lắm, cơn gió lạnh cắt da cùng bông tuyết hệt như từ địa ngục thổi tới, xuyên thấuqua quần áo, dễ dàng đóng băng từng lỗ chân lông.
Hứa Tuấn Thiênlà một người rất nguyên tắc, hắn chưa bao giờ nghĩ tới sẽ có một ngàynhư thế này, như một tên ngốc đi bộ trong bão tuyết. Liếm liếm môi, mộtchút hơi nước lưu lại trên môi lập tức biến thành một tầng sương mỏngmanh. Nơi chết tiệt, tuyết chết tiệc. Hắn oán hận mắng, cố hết sức nângbàn chân đang vùi lấp trong tuyết, tiếp tục loạng choạng bước về phíatrước.
Còn có thể duy trì được bao lâu?
Hắn quay đầu lại nhìn con đường mình vừa đi qua, trước mắt chỉ là một mảnh màu trắng khiến người ta tuyệt vọng.
Mệt chết mất, đói quá.
Nhưng hắn không thể tuyệt vọng, cũng không thể bỏ cuộc, hắn muốn thoát khỏinơi này, hắn còn muốn tìm kiếm những chiến hữu bị thất lạc.
Hắn vốn…không phải người của thế giới này!
◎◎◎◎◎◎◎◎◎◎◎
Hứa Tuấn Thiên, năm nay 30 tuổi, 18 tuổi tham gia quân đội, sống trong quân đội 12 năm, nhưng tên của hắn không có trong bất kỳ tập hồ sơ nào. Hắnvô cùng lãnh khốc, ý thức trách nhiệm rất cao, hắn cảm thấy vinh dự vìlà một quân nhân trời sinh, hoặc cũng có thể là một cỗ máy giết ngườichỉ nghe theo sự quản lý của quân đội. Bởi vì hắn là bộ đội, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-lung/81063/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.