Hứa Tuấn Thiên cảm thấy da đầu mình run lên, từ từ lui về phía sau, bàn tay đưa ra phía sau lặng lẽ mở cửa.
Y Ân đặt một tay ra phía sau đè lại, chặn đi đường lui của hắn. Cúi đầu,từ trên cao nhìn xuống Hứa Tuấn Thiên: “Áp đảo ta sao?” Khóe môi y conglên, tựa tiếu phi tiếu.
Thái độ Y Ân rất bình tĩnh, ngay cả HứaTuấn Thiên cũng không nhìn ra chút khác thường nào. Nuốt nước miếng: “Ta chỉ nói đùa thôi, ngươi đừng nghĩ là thật.”
Y Ân nhẹ nhàng quẹtlên má Hứa Tuấn Thiên. Móng tay là vũ khí lợi hại của lang tộc, nhưnglúc bình thường cũng vô cùng sắc bén. Làn da ấm áp tiếp xúc với vật thểbén nhọn lạnh băng, mang đến cảm nhận nhiệt độ khác biệt, hơn nữa còn có một loại khoái cảm mãnh liệt. Hứa Tuấn Thiên khẽ run, muốn nhích xakhỏi Y Ân một chút.
Muốn lui, cũng không còn đường lui nữa. Y Âncơ hồ dán cả người y lên hắn. Hứa Tuấn Thiên cố gắng giữ bình tĩnh, mặtkhông đổi sắc nói: “Ngươi tin ta đi, ta thật chỉ nói đùa thôi. Ta sao có thể áp ngươi được.” Những lời này quả thực làm hắn muốn hộc máu, là nam nhân mà lại phải thừa nhận chính mình không được. Nhưng tạm thời phảinhẫn nhịn mới có thể giành được thắng lợi, Hứa Tuấn Thiên là một ngườirất hiểu chuyện.
Y Ân mỉm cười, đặt đầu gối chèn vào giữa hai chân Hứa Tuấn Thiên, như có như không khẽ đụng chạm vào cơ thể hắn.
Hứa Tuấn Thiên cắn răng, chịu đựng quấy rầy của Y Ân.
“Hứa Tuấn Thiên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-lung/1898911/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.