Đứa nhỏ này, kế thừatướng mạo của Y Ân và Hứa Tuấn Thiên, tính tình lại ngoan ngoãn, bấtluận nhìn thấy ai cũng ngây ngô cười, chỉ cần ai gặp qua nó đều hậnkhông thể ôm vào lòng mà véo vài cái. Tuy rằng Hứa Tuấn Thiên không quen khi phải chăm sóc một đứa bé, nhưng dù sao cũng là máu thịt trên ngườimình nên sinh ra cảm giác thân thiết. Sau khi ở chung một thời gian, dần dần cũng bắt đầu có kinh nghiệm. Thường thì chỉ cần uy bánh bao ăn no,sau đó giữ quần áo luôn khô ráo thì nó sẽ ngoan ngoãn mở to đôi mắt ánhnước nhìn ngươi, nếu ngươi chơi đùa với nó, nó sẽ nha nha phát ra nhữngâm thanh chỉ trẻ con mới hiểu. Nếu không có người chơi chung, tiểu bánhbao sẽ ngoan ngoãn tự chơi đùa với chân mình.
Tốc độ sinh trưởngcủa tiểu bánh bao nhanh hơn trẻ con loài người rất nhiều, mới nửa năm đã có thể chậm chạp bước đi. Lúc này cục cưng rất thích chơi đùa.
“Tường Tường, lại đây.” Hứa Tuấn Thiên ngồi xổm trên mặt đất, vỗ tay gọi đứa nhỏ.
Hứa Tuấn Thiên kiên quyết muốn đứa nhỏ mang họ mình, tên đầy đủ là HứaTường, nhủ danh là Tường Tường. Bất quá tên này cũng là bí mật, đứa nhỏcủa Y Ân, đương nhiên sẽ trở thành người thừa kế của lang tộc, chờ đếnkhi bé trưởng thành, phải theo truyền thống của lang tộc mà đặt tên. YÂn dĩ nhiên biết điều này vì thế y vui vẻ đồng ý với Hứa Tuấn Thiên.
Bất quá….. nhìn thấy Hứa Tuấn Thiên đặt hết tâm trí lên người đứa nhỏ, Y Ân đố kỵ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-lung/1898909/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.