Móng vuốt co lại không làm hắn bị tổn thương. Lực đạo khống chế cũng vừa đủ, đặt chân hắn sang hai bên.
“Đừng…..” Hứa Tuấn Thiên khó mà tiếp nhận được chuyện này, hắn có thể chấp nhậnđược Y Ân làm ra những chuyện vô cùng xấu hổ, nhưng rất khó khăn để tiếp nhận dã thú làm chuyện này. “Y Ân, Y Ân đừng làm như vậy.” Hai chânmuốn khép lại nhưng lại không thể nhúc nhích. Bắp đùi non mịn chạm vàolớp lông xù. Hắn sợ tới mức mở to hai mắt, ngay lập tức đập vào mắt hình đầu đang đang bắt đầu cúi xuống giữa hai chân hắn, đầu lưỡi đỏ tươiđang liếm lên hoa huyệt non mềm.
“Không!” Hắn quát to một tiếng, cong lưng lên, hai tay dùng sức đẩy đầu dã thú ra.
Lưỡi lang rất dài, thô ráp tỉ mỉ liếm lên hai cánh hoa non mịn, sai đó từ từ tách nó ra tiến vào bên trong.
Hoàn toàn bất đồng với sự ve vãn của Y Ân lúc bình thường, loại cảm giác bịdã thú lăng nhục rất nguy hiểm. Hứa Tuấn Thiên dùng hai tay che mặt,liều mạng nén xuống cảm giác khác thường giữa hai chân.
Đầu lưỡilấp đầy hoa kính chật hẹp. Mỗi lần cử động đều làm hoa huyệt co rút.“Ngừng, ngừng lại!” Ngay cả cắn chặt răng cũng không thể kìm nén đượctiếng rên rỉ thoát ra ngoài. Bụng căng trướng, nơi nhụy hoa trong hoahuyệt đã bắt đầu chảy nước. Chính là như vậy càng có cảm giác xấu hổ gấp bội, đầu lưỡi lang đang nhấm nháp xuân dịch ngọt ngào, càng dùng sứcquấy liếm hơn. Cơ hồ vói cả đầu lưỡi đi vào.
Như vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-lung/1898898/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.