Đám thôn dân khống chế không được thét đến chói tai, bắt đầu kinh hoàng chạy trốn tán loạn.
Hai chân người đàn ông chỉ đạp nhẹ một cái đã dễ dàng nhảy xa ba, bốn mét.
Anh ta tùy tiện bắt một gã thôn dân, bàn tay như cắm vào bùn nhão, không tốn chút công sức cắm sâu vào đầu gã thôn dân, đem thân thể gã xé thành hai nửa, một lượng máu tươi khủng khiếp lập tức phun trào, từng bộ phận trong người gã “Lộp độp lộp độp” rơi xuống đất.
Đắm chìm trong mưa máu, người đàn ông mở bàn tay mình ra, trong lòng bàn tay là hỗn hợp máu cùng chất lỏng màu vàng nằm yên tĩnh, ta vô cùng không muốn đoán rằng đó là óc của gã thôn dân.
Người đàn ông đưa phần óc này vào miệng, thậm chí còn nhấm nháp qua lại vài cái rồi mới nuốt vào cổ họng, để phần óc kia trôi xuống bụng.
Ta nghĩ ta nhất định là đang nằm mơ.
Cho dù đây là sự thật, ta cũng muốn cho rằng ta đang nằm mơ. Mọi thứ trước mắt thật sự khiến người ta khó mà tin nổi, hoàn toàn vượt qua phạm trù ta có khả năng lý giải (mà ta cũng chẳng muốn lý giải).
“Trương Hàn!”
Bàn tay ấm áp đặt trên má ta, vẻ mặt tức giận của Giang Lễ ép buộc tầm mắt mờ mịt của ta phải nhìn về phía cậu ta.
“Cậu muốn ở đây chờ chết sao?”
Nói xong, Giang Lễ cương quyết kéo ta chạy khỏi thôn.
Cảnh sắc bên cạnh trôi qua vùn vụt, ta một bên cấp tốc chạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-linh-dao/3005569/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.