Hiện thế thiên
Gió thổi lướt qua, ta hít vào một hơi, ngửi được mùi vị biển khơi.
Ta chưa từng nghĩ tới, năm năm sau khi tốt nghiệp, ta còn có thể lại bạn học thời đại học – ngay dưới một tình huống quỷ dị như vậy.
“Wow, Giang Lễ, lâu rồi không gặp mà cậu vẫn như xưa, vẫn bộ dáng đó, rất đẹp trai a.” Nói chung, không ai nỡ ra tay đánh một người đang vui vẻ mỉm cười, cho nên ta luôn luôn chào hỏi trước, hẳn là sẽ không có việc gì.
Giang Lễ mắt không chớp lấy một cái, cứ chăm chú nhìn ta một hồi, mãi sau đó đôi môi mỏng mới khẽ động, rốt cuộc phát ra thanh âm:
“…Sao cậu lại ở chỗ này?”
Khóe mắt ta giật giật, “Cậu không cảm thấy tôi mới là người nên hỏi cậu câu này sao?”
Lúc còn học đại học, Giang Lễ đã đặc biệt khiến người khác chú ý, vóc người cao to chính trực như lưỡi đao đầy khí phách, ngũ quan trên gương mặt lại xuất chúng, vì vậy dễ dàng trở thành nhân vật tiêu điểm.
Hơn nữa, cậu ta không phải có vẻ ngoài đẹp đẽ, đầu óc càng thêm thông minh. Bốn năm học đại học cùng Giang Lễ, mỗi nhận nhận phiếu điểm, vị trí dẫn đầu luôn thuộc về cậu ta. Còn ta thì dở dử ương ương, đa phần đều ở khoảng giữa.
Sau khi tốt nghiệp không lâu, nghe nói Giang Lễ được một công ty nước ngoài nổi tiếng nhận vào làm, lương một năm trên bảy con số, đó là chưa kể tiền thưởng cuối năm. Về phần ta, sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-linh-dao/3005564/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.