Ánh nắng tươi sáng, thích hợp ra ngoài.
So với sư phụ sư mẫu nhốt mình trong phòng không biết làm cái gì, Trang Miêu cảm thấy, mình ở trong sân cũng có thể xem như ra ngoài.
Rương sách quá nặng, kéo bất động chỉ có thể ôm một chồng ra ngoài, bày ra trên mặt đá phơi, sau đó lại quay về cái rương ôm một chồng khác, tiếp tục bày ra. Công việc này thoạt nhìn có chút buồn tẻ, bất quá tâm trạng Trang Miêu rất vui, trong miệng còn hừ hừ khúc ca.
Nhìn thấy Yểm phu nhân đi tới, Trang Miêu nở nụ cười ngọt ngào, thanh âm cũng ngọt ngào, chào hỏi: "Yểm phu nhân, buổi sáng tốt lành!"
"Tốt." Yểm phu nhân chỉ lộ ra ngoài một đôi mắt cong cong: "Là Thiếu trang chủ bảo con phơi sách sao?"
Trang Miêu lắc đầu: "Là sư mẫu bảo con phơi sách đấy."
"A... Thiếu trang chủ có trong phòng không?"
"Có ạ."
"Tiết cô nương đâu?"
"Sư mẫu cũng ở trong đó nha."
Yểm phu nhân trầm mặc một lát, hỏi: "Tối qua Thiếu trang chủ và Tiết cô nương ngủ cùng nhau sao?"
"Sư phụ và sư mẫu đương nhiên phải ngủ cùng nhau rồi!" Trang Miêu trả lời chắc chắn giọng điệu vô cùng ngây thơ hoạt bát.
Yểm phu nhân có vẻ xoắn xuýt, lại hỏi: "Thiếu trang chủ đã dậy chưa?"
"Sư mẫu đã dậy rồi! Sư phụ còn chưa đâu."
Yểm phu nhân: "..."
"Người tìm sư phụ a?" Trang Miêu ôm một chồng sách đã bày xong, đứng lên nhìn Yểm phu nhân.
"Đúng vậy." Yểm phu nhân gật đầu.
Trang Miêu vui vẻ nói: "Vậy ngày mai người lại đến đi! Sư mẫu nói, tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-linh-chuong/1758466/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.