"Hai vị xin dừng bước!" Đệ tử mặc váy lam gấp gáp chạy tới, "Chưởng môn mời hai vị gặp mặt." 
Tiết Tử Linh cùng Trang Trừng liếc nhau. 
"Chú ý lời nói và việc làm." Trang Trừng lại dặn dò một lần. 
"Biết rồi biết rồi..." Tiết Tử Linh qua loa đáp, vừa quay đầu lại liền nhìn thấy người đuổi theo, trong lòng không hiểu "tranh" một tiếng. 
"Ngươi là ai?" Không ngoài ý muốn, Tiết Tử Linh hỏi. 
Trang Trừng cảm thấy hiếm lạ, nửa tháng qua sớm chiều ở chung, vẫn không thấy Tiết Tử Linh tỏ ra có hứng thú với ai. 
Đệ tử váy lam trả lời: "Ta là Tiết Doanh Quân!" 
"Ngươi cũng họ Tiết." Tiết Tử Linh cẩn thận nhìn thêm vài lần, không phát hiện gì, lại không nhìn nữa: "Đi thôi, đi gặp Chưởng môn các ngươi." 
Tiết Doanh Quân rất hoạt bát mà "ai" một tiếng, cảm thấy cô nương này so với mình không lớn bao nhiêu, có lẽ rất dễ nói chuyện, liền hỏi: "Ta đi nhanh một chút có thể chứ?" 
Tiết Tử Linh: "Ta đã biết đường, không cần hướng dẫn." 
Tiết Doanh Quân lập tức nói: "Như vậy sao được! Các ngươi là khách, Kim Thiền Phái cũng không phải là môn phái vô lễ, ta phải dẫn đường." 
Trang Trừng nói: "Vậy làm phiền Tiết... Doanh Quân cô nương rồi, đi nhanh một chút cũng không sao, đừng để Ngọc chưởng môn chờ lâu." 
"Ân!" Tiết Doanh Quân vui vẻ gật đầu, vèo một cái chạy mất. 
Tiết Tử Linh và Trang Trừng tại chỗ ngẩn ra, không hẹn mà cùng nghĩ - đây không phải "đi nhanh một chút", mà là "chạy trốn" a? 
Trong đại điện, Ngọc Băng Khiết đứng chắp 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-linh-chuong/159759/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.