Hầu như trong mỗi tòa thành đều có một gian khách sạn Trữ Nhân, trang trí lịch sử tao nhã, sinh ý thịnh vượng. 
Tiết Tử Linh và Trang Trừng được an bài tại một chiếc bàn gần cầu thang, khách khứa ra vào đông đúc. 
Tiết Tử Linh nói: "Ta còn cho rằng với dung mạo của ngươi, có thể chiếm được một vị trí thật tốt đây." 
Tran Trừng nói: "Suy nghĩ này không thỏa đáng, chủ quán mở cửa buôn bán, nếu đối xử không công bằng, sao có thể giữ vững danh tiếng?" 
Tiết Tử Linh: "Được rồi, ngươi nói rất đúng." 
Trang Trừng: "Tiết cô nương, chúng ta cứ đi như vậy có phải có chút chậm không?" 
Tiết Tử Linh: "Ta đi nhanh, ngươi có thể đuổi kịp sao?" 
Trang Trừng áy náy nói: "Là ta liên lụy cô rồi. Ta sẽ cố hết sức, xin không cần cố cập ta." 
Tiết Tử Linh: "Đi chậm một chút cũng đến, gấp cái gì." 
Trang Trừng không đồng ý: "Chúng ta sớm ngày lấy được đồ vật, cha ta và sư muội cô có thể sớm ngày được cứu chữa, chẳng lẽ cô không quan tâm sự muội của mình sao?" 
Tiết Tử Linh không để ý tới nàng. 
Hai người đối mặt nhau không nói gì. Một bình trà được đưa lên. 
Trang Trừng: "Thật có lỗi, vừa rồi ngữ khí của ta có chút trầm trọng, kính xin chớ trách." 
Tiết Tử Linh nhịn không được hỏi: "Chẳng lẽ ngươi không nghĩ tới vì sao Trì Chí..." 
"Trang thiếu trang chủ?" 
Đột nhiên một cô gái áo lam cầm kiếm cắt lời Tiết Tử Linh. 
Trang Trừng đứng lên nói: "Lập cô nương, đã lâu không gặp, sao cô lại ở nơi này?" 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-linh-chuong/159757/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.