Trì Chí!
Trì Thị nhất mạch*, ngươi, đáng tin!
*Nhất mạch (mạch máu duy nhất): ý chỉ người thừa kế duy nhất.
Lúc này, Trang Trừng đang cùng ba vị sư phụ canh giữ ngoài cửa, tâm treo lên cao, khẩn trương mà nhìn chằm chằm cánh cửa đang đóng chặt.
Bên trong chính là cường tráng như trâu, bách bệnh bất xâm - Trang chủ, ít nhất ba ngày trước đây chính là như vậy.
Bỗng nhiên, một con quạ đen bay ngang qua. Nó há mồn muốn "quác" một tiếng, Ba Hồ Lô liền tai nhanh mắt lẹ bắn ra cục đá, bước qua đem con quạ vừa rơi xuống đất nhặt lên.
Trang Trừng nhắc nhở: "Đừng bóp chết nó."
Ngày thường có bao nhiêu ổn trọng, giờ phút này cũng khó tránh khỏi có chút rối loạn, nghĩ đến buông tha một sinh linh có lẽ sẽ tích thêm chút công đức, hồi báo trên người phụ thân mình.
Ba Hồ Lô gật đầu, đi đến tiểu viện bên cạnh nhẹ nhàng vứt con quạ ra ngoài, có thể nói là người sắt đá tâm mềm mại.
Ba ngày trước Trang chủ bất ngờ hôn mê, không có dấu hiệu tỉnh lại. Sau khi Trần Tương Tử chuẩn đoán trúng độc cũng thúc thủ vô sách* (bó tay). May mắn hôm nay Trì Chí dạo chơi ngang qua, đến nhà bái phỏng - trở thành người thứ năm biết việc này.
Két, một tiếng.
Trì Chí bước ra, chậm rãi lắc đầu.
Trang Trừng trước mắt tối sầm.
"Thiếu trang chủ!" Yểm phu nhân vội vàng đỡ lấy nàng
Trì Chí: "Bột Tử Toan."
Trang Trừng ổn định tinh thần, hỏi: "Tiên sinh, tình huống của cha ta thế nào?"
Trì Chí: "Có thể cứu."
Trang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-linh-chuong/159754/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.