Nhan Khanh cầm lấy hợp đồng, tâm trạng vui vẻ không ngừng.
"Tôi sẽ đem tất cả tài nguyên giới giải trí cho em với điều kiện em phải ở bên tôi một năm.'' Hắn ta đưa cho cô một tờ giấy viết ngoằng ngoèo đọc không ra chữ nào.
Nhan Khanh ngẩng mặt nhìn người đàn ông chữ xấu trước mặt trong lòng không ngừng cảm thán: "Cái chữ là nết con người, chữ đã xấu tính nết lại giống mấy thằng đầu bò đầu bướu.'' Trong lòng là thế nhưng ngoài miệng cô vẫn lễ độ: "Tôi nhìn không ra hay là anh đọc to tôi nghe.''
Lý Hoài Cẩn lắc đầu có chút thất vọng: "Hóa ra là mù chữ.''
Mấy phút sau, hắn mới đọc lớn: "Hợp đồng tình yêu…''
Đây rõ ràng là muốn bao nuôi.
Nhìn mặt cô giống thiếu tiền sao?
Vai diễn này nhiều nhất là quay nữa năm, anh ta lại đòi chơi tận một năm.
Quá là hời cho anh rồi!!!
Mặc dù chỉ là thế thân nhưng tuyệt đối không thể chịu thiệt, nửa năm sau chỉ cần nhờ cha tìm ra danh tính bạch nguyệt quang của anh ta, tác hợp hai người lại với nhau.
Nhan Khanh thành công lui thân.
Tư liệu sống đang ở trước mặt, vai diễn này thắng lớn rồi.
***
Ông trời đây là đang giúp cô, thiên thời địa lợi nhân hòa đã có đủ.
Đạo diễn Trần cho cô hai tháng.
Lý Hoài Cẩn cho cô cơ hội luyện tập.
Vận mệnh giống như thấy đối xử bất công với Nhan Khanh, thấy cô suốt bốn năm làm bình hoa, thấy rõ sự nổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-lieu-song-va-binh-hoa-cao-cap/2988391/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.