Cô buồn ngủ đến mức hai mắt phát đau, mí trên dán sát vào mí dưới nhưng vẫn theo thói quen cảnh giác khi ở nhà người lạ.
Mở điện thoại lên đã thấy Tư Hà gửi cho cô tận mấy tin nhắn.
[Ma nữ: Đối tác hợp đồng của cậu như quần què á, anh ta vừa mới gửi lời kết bạn với tui.]
[Ma nữ: Đừng nói anh ta một chân đạp hai thuyền vừa muốn bạn vừa muốn bè.]
[Nhan Khanh: >
[Ma nữ: ?]
[Ma nữ: Không phải à, hay là tên đó kết bạn để gửi thiệp mời đám cưới.]
[Nhan Khanh: Hai tụi này vỗn dĩ không có khả năng, nếu thật thì tui ăn một thùng phân rửa tội.''
Nhan Khanh thở dài, mạch suy nghĩ của Tư Hà đi quá xa. Cô không còn sức kéo lại nên đành nhắm mắt giả bộ ngủ. Vừa đặt lưng lên giường đầu cô như nổ tung, vô cùng mệt mỏi nên không biết đã ngủ thiếp đi từ bao giờ.
Sáng sớm hôm sau Nhan Khanh bị một hồi chuông gọi điện thoại đánh thức, cô mơ mơ màng màng ấn phím nhận.
Bên kia truyền đến giọng nói vui vẻ của trợ lý: "Nhan Khanh, em phát tài rồi à, mua nhà mới sao không nói sớm với chị.''
Cô vuốt nhẹ lọn tóc ra phía sau đầu, từ trên giường bò dậy: "Chị đợi một chút em ra ngay.''
Nhan Khanh nhanh chóng lao vào nhà vệ sinh rửa mặt qua loa, khi đi ngang qua phòng bếp đã thấy chị Vân đang ngồi ăn ngon lành. Ngồi phía đối diện còn có Tiêu Tùng.
"…Con người em nhanh nhẹn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-lieu-song-va-binh-hoa-cao-cap/2987924/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.