Thấy xung quanh không có chỗ nào trốn, cô đành lấy tay che mặt đi lướt qua tư liệu sống.
"…Nhan Khanh.''
Lý Hoài Cẩn kiên nhẫn gọi tiếp: "Nhan Khanh.''
Tim cô giật thót, trong miệng không ngừng niệm chú: "Không nhìn thấy tôi, không nhìn thấy tôi.''
Đôi khi Lý Hoài Cẩn không hiểu hành vi của cô gái này, lần đầu gặp mặt em ấy cứ nhìn khinh mình rồi liên tục giật mình, lúc bắt chuyện thì lao thẳng khỏi thang máy. Mỗi lần ánh mắt Nhan Khanh láo liên nhìn chằm chằm hồi lâu, anh thừa biết mạch suy nghĩ cô gái này đi quá xa.
Lý Hoài Cẩn thường nhắm mắt lai, tự hỏi rốt cuộc mình đã làm điều gì khiến em ấy hiểu lầm.
Đến khi anh không chịu được nên hoi thẳng đáp lại chính là bước chân bỏ chạy của cô.
Lý Hoài Cẩn thở dài một hơi.
Anh mở cửa xe lao đến phía trước, chỉ mấy bước đã bắt chặt cánh tay đối phương: "Thấy tôi em còn bỏ chạy.''
Nhan Khanh bị tóm gọn, ép phải quay mặt đối diện anh. Chân đứng không vững cứ thế lao thẳng vào lòng người đàn ông.
Người ngoài nhìn đều nghĩ hai người họ là cặp đôi ôm ấp nhau giữa đường.
Người qua đường lại chính là Lâm Ấu Vi.
Vốn dĩ tâm trạng không tốt vì quay phim không thuận lợi. Một tháng trước vẫn còn tốt, trong đoàn đều theo ý mình, chỉ thêm một con kiến nhỏ nhoi mà trật tự thay đổi. Đến Trần Tinh cũng dám hợp sức cùng cô ta đối đầu mình.
Lâm Ấu Vi vừa bước ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-lieu-song-va-binh-hoa-cao-cap/2987916/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.