Hóa ra, đêm qua là một trận chiến khốc liệt. Chuyện xảy ra trên mạng cô cũng chẳng thể phát biểu ý kiến. Trong lòng có điều muốn nói nhưng mà chẳng thể nói ra, Nhan Khanh nghẹn đến khó chịu.
Có mặt mũi nào đi nói thẳng với mọi người mình với người đàn ông trước mắt chỉ là hợp đồng trao đổi lợi ích, cô tự nhận mình hèn hạ, dám làm nhưng không dám nhận.
Đặt hộp sữa lên bàn, Nhan Khanh dè dặt đi về hướng bếp, người kia vẫn đang bận rộn nấu ăn, thấy cô đến liền gắp từ trong nồi ra một miếng mực nhồi thịt: "Mèo nhỏ đói đến mức nhào vào bếp rồi à!''
"…Giám đốc Lý.'' Nhan Khanh nắm chặt góc áo trong tay, dự định nói rõ một lần.
Lý Hoài Cẩn nghiêng đầu liếc cô một cái, tiếp tục xào đồ ăn: "Đợi một chút.''
Tư liệu sống thổi vài cái vào miếng mực cho bớt nóng, hành động quan tâm nhỏ nhặt này khiến cô có chút cảm động, tiếc là hợp động lần này không thể tiếp diễn.
Không thể ảnh hưởng đến người tốt như anh ấy.
Nhan Khanh nghiêm túc nói: "Suốt bốn tháng bên cạnh anh tôi rất vui. Tuy miệng anh hơi độc, cũng không nói ra lời nào dễ nghe nhưng tôi biết anh là người tốt, sau này chúng ta cũng có thể làm bạn…''
Miếng mực hướng về phía cô, Nhan Khanh cảm động đến mức rơi giọt nước mắt, không phải vì sắp được ăn ngon mà là sắp phải chia xa. Cô nhón chân để miệng ngang tầm tay tư liệu sống, há to ra: "…Aaaaa''
Lý Hoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-lieu-song-va-binh-hoa-cao-cap/2987907/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.