Năm giờ sáng, gà nhà hàng xóm đã nhảy lên cành cây sầu đâu vỗ cách phành phạch cất cao tiếng gáy, đánh tan sự yên tĩnh cả con ngõ.
"Ò ó o…''
Bị tiếng động đánh thức, Nhan Khanh bò dậy từ trên giường, bả vai cô co rúm lại vì lạnh. Cuối tháng mười hai, gió lạnh vẫn chưa tiêu tan, bầu trời âm u dường như chưa muốn nhường cho mùa xuân tươi mát. Hình như đêm qua trời mưa nên mái ngói vẫn còn đọng lại ít nước, từng hạt to như quả nho nhỏ giọt tí tách nghe như tiếng chuông gió vui tai. Liếc qua khe cửa sổ thấy sắc trời còn tối, người bên cạnh vẫn đang gáy khò khò.
Cô vén sợi tóc không chịu nghe lời trước mặt, bó thành búi tóc cao, trước khi vào nhà vệ sinh còn không quên gọi Tư Hà: "Dậy đi cưng, sắp đến giờ quay rồi!''
Tư Hà vẫn còn đang ngái ngủ, lười biếng hỏi: "Cậu thật sự nghiêm túc sao?''
Nhả nước súc miệng vị bạc hà ra, cô bước ra khỏi nhà vệ sinh mang theo một lòng nhiệt huyết: "Đúng vậy, phải làm lại từ đầu thôi. Sau này, bất kể loại vai gì tớ cũng đều nhận.''
''Khanh tiểu thư bị đoạt xá rồi, người đâu đến giải cứu.'' Bả vai Tư Hà cười đến mức run bần bật: ''Hóa trang trong đoàn phim ma xấu lắm đấy, người luôn xinh đẹp như cậu sợ là không chấp nhận nổi đâu.''
Nhan Khanh ngẩn người, nhớ lại quy tắc do mình đặt ra ''chỉ cần lên hình không đẹp, tôi tuyệt đối không diễn''. Đáy mắt tối dần đi, Nhan Khanh nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-lieu-song-va-binh-hoa-cao-cap/2987898/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.