Càng đến gần cuối năm, những loại yến hội càng diễn ra thường xuyên.
Lúc trước, bọn họ chiếu cố tâm tình của Cố Thanh Nhượng, đều chỉ gửi lời mời cho có ý tứ, nhưng mà bây giờ không có lý do để cố kỵ, đương nhiên sẽ không bỏ qua hắn.
Cố Thanh Nhượng gần đây mới từ nước ngoài trở về, nhà vẫn chỉ là đi thuê ở tạm, một sĩ quan trẻ tuổi phải mất rất nhiều thời gian mới tìm được, mệt mỏi, thở hổn hển, cũng vẫn phải đưa thiệp mời dâng lên trước.
Cố Thanh Nhượng nhìn nhìn cái tên ghi trên thiệp mời một cái, gật đầu, nói rằng bản thân sẽ đến, sĩ quan kia lúc này mới nguyện ý ngồi xuống uống một ly trà.
Tên trên thiệp mời được viết đơn giản, nhưng hắn biết trong những chữ này đều thiếp vàng, đoán rằng, đến đó sẽ gặp phải một đám nhân vật lớn.
Không thể không đi.
Buổi tối hôm đó hắn đến, chỉ lướt qua một lượt, quả nhiên, đều là những người có danh tiếng, Cố Thanh Nhượng chào hỏi từng người một, lại trò chuyện một lúc, liền một mình tìm một góc uống rượu. Trước kia hắn cũng từng ở trong các trường hợp như thế này trò chuyện vui vẻ, nhưng mà, cũng đã trôi qua nhiều năm như vậy, đã dưỡng thành suy nghĩ ham thích thanh tịnh.
Sau đó, hắn lại cảm giác được một tầm mắt nóng bỏng.
Quay đầu lại nhìn một cái, Trần tướng quân nở nụ cười đi tới, bên cạnh còn có Du Tĩnh Đức đi theo.
“Đã lâu không gặp, Cố tư lệnh, bây giờ nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-lenh-va-trung-khuyen/2305593/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.