Chung Linh trên người mặc bộ quần áo tay dài trên đầu còn phải đội nón len để bảo vệ sức khỏe của cô tránh phải nhiễm lạnh.Cô đang ngồi trên chiếc xe lăn đang được Duy An đẩy vào Dinh Thự Tịch Gia.
Hơn một tháng mệt mỏi và đầy căng thẳng ở bệnh viện thì cô cũng được về nhà với niềm hân hoan nghênh đón của cả nhà. Trong nhà người trên người dưới ai ai cũng vui vẻ mừng rỡ khi phu nhân của họ đã khỏe mạnh trở về nhà.
Duy An đẩy cô tới phòng khách rồi bước lên ngồi xuống thâm tình nhìn cô.
–" Em mệt không. Anh đưa em lại phòng nghĩ nhe"Duy An chỉnh khăn choàng trên cổ khẽ nói.
Chung Linh lắc đầu nôn nóng.
–" Anh dẫn em tới gặp hai đứa nhỏ đi. Em muốn xem chúng....."
"Oe...oe..."
Cô chưa nói hết câu thì tiếng khóc của đứa bé liền vang lên dữ dội.
Chung Linh nghe vậy tâm trạng bức rức,nóng lòng đứng lên muốn chạy bên con của mình nhưng cô đứng quài cũng không thể nào đứng được.
Trong lòng khó chịu cô thầm tự chửi mình...... Cô thấy bây giờ cô thật vô dụng ngay cả con khóc mà cô cũng thể vỗ được
Duy An thấy vậy liền vỗ về cô.
–" Anh đưa em đi gặp con ngay. Em hãy bình tĩnh lại đừng để ảnh hưởng đến sức khỏe" Dứt lời Duy An khom lưng xuống bế thẳng cô lên tiến lên phòng của hai đứa con .
Phòng hai đứa bé cũng giống như phòng của Thiên Hạo sát bên phòng của hai người. Phòng Thiên Hạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-lenh-sung-doc-vo-yeu/2557851/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.