Các bác sĩ nhìn anh đau lòng.
Nước mắt Duy An đã ướt đẫm hết trên gương mặt của anh giọng nói anh gào thét thật lớn.
–" Chung Linh!Anh xin em đừng đùa như vậy. Anh không thể nào chịu nổi khi mất em một lần nữa.Anh cầu xin em đừng bỏ anh lại một mình. Chung Linh em phải cố lên. ....Tỉnh lại đi. Anh van xin em.Con chúng ta còn quá nhỏ,chúng nó không thể không có mẹ được.... Anh xin em, tỉnh lại đi... "
Anh xoay người nhìn tất cả mọi người chỉ biết đứng nhìn mà không làm gì hết. Cơn tức giận như muốn giết người liền hiện lên trên gương mặt anh
–" Các người lập tức cứu lấy cô ấy một lần nữa cho tôi" Duy An ra lệnh.
Duy An toả ra trong người mùi sát khí khiến ai ở đó cũng phải sợ hãi.
Lập tức bác sĩ trưởng khoa đi tới nhìn người của mình ra lệnh một lần nữa
–" Nào... Chúng ta cố gắng một lần nữa cứu lấy cô ấy"
–" Dạ... " Tất cả bác sĩ liền bước tới cấp cứu cho cô một lần nữa xuất
Duy An lập tức lui về đằng sau để mọi người có thể cứu sống vợ của anh.
Hơn nữa tiếng đồng hồ có một bác sĩ lắc đầu.
–" Không được rồi.... Nhịp tim của cô ấy không còn nữa "
Bác sĩ trưởng khoa nhìn vào điện tâm đồ bên cạnh rồi lên tiếng.
–" Tiến hành tăng hàm lượng oxy và tần xuất điện lên mức có thể.... Nếu không,chúng ta sốc điện lại một lần nữa"
–" Dạ... "
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-lenh-sung-doc-vo-yeu/2557841/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.