Bộ Trưởng Lưu liền trở mặt đứng lên hâm doạ
-" Anh không giúp tôi.... Được hãy chờ đó... Anh sẽ hối hận"
Duy An nhún vai cười tươi
-" Tùy ông.... Để tôi xem người sợ vợ như ông sẽ làm được gì"
-" Tịch Duy An... Anh hãy chờ xem" Dứt lời ông ta nộ khí bừng bừng đi ra.
Duy An nhíu mày, trầm ngâm giây lát. Ông ta không bao giờ đi đường đường chính chính mà chỉ muốn đi cửa sau
Để xem ông lại nhờ ai giúp đỡ nữa. Dù ông ta có nhờ ai đi nữa thì chỉ cần phiếu bầu của cô anh cũng có thể áp đảo.
Trong chuyện này anh thật sự không muốn cô phải dính dáng tới chút nào,cô đang mang thai anh không muốn vì chuyện này mà cô phải hao tâm tổn sức. Thật chất nếu không có phiếu bầu của cô anh cũng có thể thắng một cách dễ dàng.
Nhắc tới là anh lại nhớ cô,không biết giờ này cô đang làm gì.Anh cầm áo khoác rồi nhanh chóng bước ra về.
Trên đường về Duy An lập tức ghé vào một sạp hoa mua cho cô một bó hoa mà cô rất thích
Anh vừa tới bệnh viện định lên phòng gặp cô khi đi ngang sân bệnh viện thì đôi mắt anh lập tức thấy một hình bóng quen thuộc đang ngồi trên băng ghế.
Chung Linh đang dựa vào ghế,gương mặt ngước lên bầu trời khẽ nhắm mắt,tay cô luôn đặc ngay vị trí bụng xoa đều
Bên môi Duy An lập tức nở lên một nụ cười hạnh phúc,bước chân nhẹ nhàng của anh bắt đầu tiến tới.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-lenh-sung-doc-vo-yeu/2557831/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.